Có người nhận ra biểu tượng trên chiếc xe ngựa kia, liền hô lên: “Ôi chao, chẳng phải đó là xe của Tuần phủ Long Đô sao? Lẽ nào là Nhị tiểu thư nhà họ, người được đồn là Bồ Tát chuyển thế?”
Bồ Tát chuyển thế? Hoa Mộ Thanh khẽ nhướng mày.
Tống Huệ lập tức lên tiếng: “Đó là nhị tiểu thư Chu Thư Nguyệt, nữ nhi Tuần phủ Long Đô.”
Vừa nói, nàng vừa liếc nhìn ra ngoài. Lúc này, xe ngựa của phủ Tổng đốc Cửu Môn đã từ từ đi qua chỗ lão bá bị thương, vượt qua cả xe của Tuần phủ.
Hoa Mộ Thanh nhận ra ánh mắt Tống Huệ khi nhìn về phía xe ngựa của Tuần phủ Long Đô mang chút phức tạp, liền mỉm cười hỏi: “Chỉ vì có lòng tốt mà được gọi là Bồ Tát chuyển thế sao? Chẳng phải danh xưng này… hơi quá rồi? Nhưng mà vừa rồi nhìn vị tiểu thư ấy, đúng là có vẻ nhân hậu thật.”
Tống Huệ gật đầu: “Chính vì nàng ta luôn làm việc thiện, nên mới được gọi như vậy.”
Nàng do dự một chút, rồi nói tiếp: “Ta với nàng ấy từng học chung học phủ, còn ngồi cùng bàn. Lòng tốt của nàng ấy… nói là Bồ Tát cũng không ngoa. Đến ta còn cảm thấy nàng ấy giống như Bồ Tát thật vậy.”
Thịnh Nhi nghe vậy, tò mò hỏi: “Bồ Tát thật sao? Huệ di mẫu ơi, thật sự có Bồ Tát à? Có phải là trong chùa mà chúng ta sắp đến không?”
Tống Huệ cười xoa đầu Thịnh Nhi, rồi tiếp tục nói: “Chu Thư Nguyệt ấy à, ta thực sự không biết nên nhận xét nàng ta thế nào mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061631/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.