Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm cười trong bóng tối.
Xuân Hà thở dài khe khẽ: “Sau lần đêm đó suýt bị ám vệ của Đế Cực phát hiện, tiểu thư vẫn luôn không cho bọn nô tỳ hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng giờ cứ bó tay bó chân thế này cũng không ổn. Tiểu thư, vẫn nên tìm cách để điện hạ biết được chúng ta đã đến Long Đô thì hơn.”
Không ngờ, Hoa Mộ Thanh lại khẽ cười rồi lắc đầu: “Dù chàng có biết thì sao chứ? Có lẽ người đầu tiên giận ta, muốn đuổi ta đi… chính là chàng đấy.”
Xuân Hà sững người, mới chợt nhớ ra Mộ Dung Trần đúng là rất có thể sẽ làm vậy.
Nếu hắn không để tâm đến Hoa Mộ Thanh, thì chỉ thấy nàng phiền phức, vướng bận.
Còn nếu trong lòng hắn có nàng… lại càng muốn đẩy nàng đi, chỉ sợ liên lụy đến nàng.
Xuân Hà có phần bất lực: “Vậy bây giờ, chúng ta phải làm sao đây ạ?”
Hoa Mộ Thanh khẽ thở ra một hơi, rồi nằm xuống giường, nhìn lên trần giường khắc hoa đen kịt, nhẹ giọng nói: “Từng bước từng bước… từ từ, dưới ánh mắt của bao người, bước đến trước mặt chàng.”
Xuân Hà thoáng ngẩn ra.
Nhưng chỉ chốc lát, nàng bỗng bừng tỉnh: “Chẳng lẽ... hôm nay tiểu thư cố tình mạo hiểm lộ mặt trước mặt bao người, là vì chuyện này sao?”
Hoa Mộ Thanh khẽ cười: “Ừ, những người đó chính là trung tâm quyền quý của Long Đô. Muốn tiếp cận chàng, thì phải bắt đầu từ họ.”
“Vậy tiểu thư định làm thế nào? Có cần nô tỳ báo cho Dao Cơ chuẩn bị không ạ?”
Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061624/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.