Tống Huệ lại hỏi: “Ngày mai tỷ tỷ có dẫn Thịnh Nhi theo không?”
Hoa Mộ Thanh còn chưa kịp trả lời thì Lan Anh đã lên tiếng trước: “Dẫn cả Thịnh Nhi và Minh Nhi đi cùng.”
Tống Huệ suy nghĩ một chút, rồi bất chợt nở nụ cười ranh mãnh: “Không biết khi mấy người kia nhìn thấy tỷ tỷ dẫn theo một đứa bé, sẽ có vẻ mặt thế nào đây.”
Nếu là người khác nói ra những lời như vậy, e rằng đã mang đầy ác ý nhưng với Tống Huệ thì lại hoàn toàn là thái độ chờ xem trò vui mà thôi.
Ngay cả Lan Anh cũng bật cười theo: “Đúng đấy! Gần đây đám người ở Long Đô ai nấy đều giữ kẽ quá mức, thật chẳng có gì thú vị. Nếu gặp được vài kẻ không biết điều, chẳng phải là vừa vặn cho ta được phen tiêu khiển sao?”
Hai mẫu tử này, sao giống hệt như lũ sơn tặc đang ngồi đợi chặt ché-m khách qua đường thế kia? Còn bản thân nàng, lại thành… mồi nhử?
Hoa Mộ Thanh bất lực, chỉ biết cười lắc đầu rồi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa.
Thịnh Nhi đang đứng trên một tảng đá lớn, còn Tống Minh thì đứng ở dưới, vẻ mặt lo lắng không yên. Một vòng các ma ma và nha hoàn đang định tiến lại bế Thịnh Nhi xuống nhưng Phúc Tử lại ngăn lại, cứ để Thịnh Nhi nhảy nhót trên tảng đá ấy.
Hoa Mộ Thanh khẽ cười, nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
Lan Anh và Tống Huệ thì ngồi cạnh nhau, vui vẻ trò chuyện rôm rả.
Tiếng cười, tiếng chim hót, hương hoa thoảng qua trong gió xuân, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061607/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.