Phương Phúc Bằng sợ đến tái mặt, cứ ngỡ mình vừa lỡ lời xúc phạm đến sinh mẫu của Thanh phi nương nương, khiến Cửu Thiên Tuế nổi giận, vội vàng không dám tỏ chút bất kính nào mà tiếp tục kể: “Vị... nương tử ấy, chính là sinh mẫu của Thanh phi nương nương. Vào năm Khai Nguyên thứ hai của triều Đại Lý, bà được mẫu thân của Hoa gia chuộc lại từ tay bọn bu-ôn ngư-ời, sau đó gả làm chính thê cho Hoa Phong. Không lâu sau thì mang thai, mười tháng sau sinh ra một bé gái, chính là Thanh phi nương nương. Khi Hoa Phong thi đỗ giải nguyên, Thanh phi nương nương chắc cũng đã khoảng... vâng, tính ra là tầm năm tuổi.”
Một bé gái năm tuổi như Hoa Mộ Thanh, chắc hẳn là đáng yêu như búp bê sứ, trắng trẻo xinh xắn.
Mộ Dung Trần nhớ đến Hoa Mộ Thanh đêm qua, trong lòng liền dâng lên một làn sóng cảm xúc.
Trong đầu không kìm được hiện lên dáng nàng nghiêng người nhìn mình, khẽ hỏi: “Ngài có... thích ta không?”
Khóe mắt hắn thoáng hiện một tia ý cười.
Mà bên kia, Phương Phúc Bằng vẫn tiếp tục kể: “Hồi đó đúng lúc Hoa Phong đắc ý nhất đời, không ít người muốn kết giao lấy lòng, tiểu nhân... cũng từng có ý thân cận.”
Vừa nói vừa dè dặt liếc nhìn Mộ Dung Trần: “Chỉ là... tên Hoa Phong đó mắt cao hơn đầu, chẳng thèm để ý đến đám thương hộ như chúng ta, ngày ngày chỉ lui tới với quan lại quyền quý. Lại còn thường xuyên đến mấy thanh lâu ven sông Tần Hoài, ngày nào cũng chè chén yến tiệc, múa hát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5061560/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.