Đỗ Thiếu Quân cũng chẳng mấy bận tâm, chỉ nói: "Ừ, ta đã điều tra được rằng năm xưa khi Lan Tinh Tử trốn khỏi di tích Lan Nguyệt cổ quốc, từng mang theo một nha hoàn. Nhưng nha hoàn ấy lại chẳng ra gì, nửa đường đ-ánh ngất nàng ta rồi bán cho bọn bu-ôn ngư-ời. Giờ ta đã lần ra tung tích của tên buôn đó, đã phái người đi điều tra. Có lẽ sau Trung thu sẽ có tin tức."
Nói xong, hắn vừa uống rư-ợu vừa liếc nhìn túi hương trong tay Mộ Dung Trần.
Ngay sau đó, hắn phun một ngụm rư-ợu ra, vẻ mặt đầy kinh ngạc và phức tạp nhìn chằm chằm vào vật kia: "Thứ xấu xí thế này, ngươi lấy ở đâu ra vậy?"
Mộ Dung Trần chẳng buồn để ý, chỉ điềm nhiên tháo móc ngọc quý giá đang đeo ở thắt lưng xuống, rồi thay vào đó là chiếc túi hương khiến Đỗ Thiếu Quân càng nhìn càng ngứa mắt.
Đỗ Thiếu Quân há miệng, định châm chọc vài câu, thì chợt ngửi thấy một làn hương thanh mát dịu dàng toát ra từ túi hương kia.
Không khỏi sững người, hắn tò mò ghé sát lại, định đưa lên ngửi thử thì bị Mộ Dung Trần gạt phắt ra.
Đỗ Thiếu Quân giật giật khóe mắt, lúc này mới lén liếc về phía Hoa Mộ Thanh: "Ta nhớ nha đầu đó hiểu y lý, mà còn rất tinh thông nữa. Lẽ nào... là nàng ta tặng ngươi cái này?"
Mộ Dung Trần không trả lời, nhưng trên mặt lại lộ ra một tia đắc ý.
Đỗ Thiếu Quân suýt phì cười, Cửu Thiên Tuế, ngươi cố tình đấy à? Cố tình khoe khoang trước mặt ta chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057787/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.