“Hoa Nhị tiểu thư mất tích, lòng ta thật sự như lửa đốt. Âm thầm nhờ phụ thân đi tìm phủ Kinh Triệu Doãn, khắp nơi tìm người. Nào ngờ sau đó, Hoa gia lại gặp biến cố lớn, trong kinh đô lan truyền khắp nơi rằng, muội muội của Cửu Thiên Tuế chính là... Nhị tiểu thư họ Hoa. Khi ấy ta nghe tin này ở nhà, cứ ngỡ bản thân đang nằm mơ.”
Bàng Thái vừa nói, vẻ đau buồn, luyến tiếc, bất cam, lại ngậm ngùi không tình nguyện kia, thậm chí còn sống động hơn cả diễn xuất của Hoa Mộ Thanh.
Hoa Mộ Thanh trong lòng lạnh lùng cười khẩy.
Nhưng trên mặt lại là vẻ ửng hồng vừa tan biến, dung nhan kiều diễm trắng bệch như hoa lê gặp tuyết, vẻ bi thương lại càng khiến người xót xa.
“Công tử đừng nói nữa...” - Giọng nói đã mang theo âm thanh nghẹn ngào như sắp khóc.
Bàng Thái bất chợt dừng bước, đột ngột hỏi: “Nương nương, kẻ hèn này có thể hỏi người một câu không? Vì sao người lại vào cung?!”
Tựa như nỗi nghi hoặc, bất bình bị đè nén trong lòng quá lâu, cuối cùng cũng bùng nổ vào khoảnh khắc này! Người nữ nhân mình yêu phản bội mình!
Không thể giãi bày! Không thể trút giận! Chỉ có thể đích thân đến gặp nàng, người từng làm trái tim hắn rung động để cầu một lời giải thích! Để bản thân có thể thoát khỏi những đau khổ dằn vặt vô tận kia!
Hoa Mộ Thanh dường như cũng bị vẻ kích động hiếm thấy của hắn “dọa cho sợ”.
Đôi mắt ngấn nước mở to, sửng sốt.
Một lúc sau, đôi mắt ấy bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057781/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.