Hoa Mộ Thanh ngượng ngùng siết chặt khăn tay lần nữa, ngập ngừng một lát rồi mới dịu giọng nói khe khẽ: “Là... ta sai rồi.”
Đỗ Thiếu Lăng mỉm cười nhìn nàng, dáng vẻ mềm mại ngoan ngoãn này thật khiến người ta vừa lòng.
Ánh mắt hắn dừng lại nơi khóe mắt nàng, sau trận khóc lúc nãy vẫn còn hơi ươn ướt, ánh sáng lấp lánh càng làm nàng thêm phần quyến rũ.
Ánh nhìn từ từ lướt qua gò má nàng, rồi dừng lại trên đôi khuyên tai ngọc trai nhỏ xinh ở d** tai.
Toàn thân nàng đơn giản, mộc mạc, nhưng lại càng tôn lên dung nhan tuyệt sắc như tiên giáng trần, lấp lánh rực rỡ.
Trong mắt Đỗ Thiếu Lăng, nụ cười càng lúc càng sâu.
Hắn nghiêng người tiến gần hơn, hạ thấp giọng, đầy vẻ thân mật nói: “Nếu biết mình sai, thì cũng nên biết phải bồi tội như thế nào rồi chứ?”
Hoa Mộ Thanh bị hắn bất ngờ tiến sát, toàn thân cứng đờ.
Hơi thở nóng hổi của hắn phả lên má khiến nàng buồn nôn, nhưng vẫn phải cố gắng làm ra vẻ thẹn thùng, như muốn cự tuyệt mà lại như đang đón nhận, thật sự là khổ sở đến cùng cực.
Nàng khẽ mở miệng: “Hoàng Thượng muốn... ta bồi tội thế nào?”
Đỗ Thiếu Lăng bật cười trầm thấp, lại cúi xuống sát tai nàng, cười khẽ nói: “Hôm nay là ngày cập kê của nàng, trẫm... cho nàng trở thành nữ nhân thật sự của trẫm, thế nào?”
Hoa Mộ Thanh lập tức mở to mắt, đương nhiên là giả vờ.
Đỗ Thiếu Lăng đứng thẳng dậy, nhìn thấy gương mặt nàng với đủ biểu cảm rối rắm như kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057754/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.