La Đức Phương có phần bất ngờ, nhưng ngay sau đó lại hưng phấn, dám tự bước ra nộp mạng sao!
Bà ta lập tức quát lớn: "Chiếc túi thơm của gã nam nhân đó là của ai?!"
Sắc mặt Tưởng Vi trắng bệch, không nói lời nào.
Hoa Mộ Thanh ngẩng đầu liếc nhìn La Đức Phương, khẽ mỉm cười, thi lễ một cách nhã nhặn rồi thong thả cất lời: "Đó là của ca ca ta, Cửu Thiên Tuế điện hạ."
Mọi người đều sững sờ.
Vương San Nhi liền lên tiếng châm chọc từ bên cạnh: "Này Quý Nhân muội muội, dù có nói bừa cũng phải nhìn hoàn cảnh chứ? Chiếc túi thơm kia rõ ràng là tín vật đính ước, muội định thay người ta ra mặt, không sợ bôi xấu danh tiếng của mình sao?"
Lời nói nàng ta đầy ác ý.
Thế nhưng Hoa Mộ Thanh vẫn mỉm cười, nhìn Vương San Nhi, nhẹ nhàng đáp: "Tín vật đính ước gì chứ? Đồ của ca ca ta, hầu như đều thêu hoa sen. Chẳng lẽ các người không biết sao?"
Câu nói này không chỉ nhằm vào Vương San Nhi mà còn bao trùm luôn cả những người đã cùng âm mưu giăng bẫy nàng hôm nay.
Dám nhằm vào nàng, chẳng lẽ không sợ Mộ Dung Trần sau này sẽ từng người một tìm đến tính sổ? Huống hồ, biểu tượng của Ty Lễ Giám chính là hoa sen, một loại sen kỳ lạ, chẳng ai biết rõ là giống gì.
Nhưng cứ nhắc đến hoa sen, người đầu tiên người ta nghĩ tới chính là Cửu Thiên Tuế Mộ Dung Trần.
Hoa Mộ Thanh cố tình lảng tránh trọng điểm rồi phản vấn lại, khiến lời nàng nói nghe ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057750/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.