Trước cửa phòng.
Lâm Tiêu rón rén khép cửa lại rồi lui ra ngoài.
Quỷ Nhị đang đứng canh ở cửa liếc nhìn hắn một cái, lại nhìn sang lọ thuốc trong tay hắn.
Chỉ thấy hắn cười hì hì với vẻ đắc ý, vẻ mặt như vừa trộm được bảo vật: “Thuốc của ta giữ được rồi, hì hì!”
Quỷ Nhị trợn mắt lườm, gương mặt vốn căng thẳng giờ đã thả lỏng rõ rệt.
Lúc này, Quỷ Ngũ ôm m-ôn-g lết từ bên cạnh qua, vừa thấy bộ dạng lén la lén lút của Lâm Tiêu liền hỏi: “Này! Lâm gia, rốt cuộc chủ tử nhà ta có chuyện gì không?”
Lâm Tiêu cũng trợn mắt đáp lại: “Nói chuyện với đại gia còn dám hỗn hả? Bị đ-ánh roi xong chưa tỉnh ra à?”
Quỷ Ngũ lao đến định đ-ánh hắn.
Lâm Tiêu lập tức né sang bên, làm mặt quỷ rồi chỉ vào dược trì bên trong: “Đi mà cảm tạ đóa tiểu độc hoa kia đi! Hôm nay nếu không có nàng ấy, chủ tử nhà ngươi chắc đã lên âm phủ ngồi ghế Diêm Vương rồi đấy!”
“Ngươi!” - Quỷ Ngũ tức đến mức lại định lao vào đ-ánh người.
Lâm Tiêu lại cười toe toét, ôm lọ thuốc mà chuồn thẳng.
Quỷ Nhị chặn Quỷ Ngũ lại, liếc hắn một cái: “Chưa bị phạt đủ à?”
Quỷ Ngũ sững người, hồi lâu mới ủ rũ đáp: “Ta biết sai rồi.”
“Biết sai thì sau đó phải đích thân đến tạ lỗi với tiểu thư. Còn cái tật tay chân lộn xộn kia, nửa năm tới không được ra ngoài làm nhiệm vụ nữa!” - Quỷ Nhị lạnh giọng nói.
Quỷ Ngũ cúi đầu, dù vẻ mặt không cam lòng nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057739/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.