Nếu như Hoa Mộ Thanh là kẻ ngu ngốc, chỉ sợ sẽ càng thêm kiêng dè Hoa Tưởng Dung, thậm chí đối đầu trực diện với nàng.
Thế nhưng nàng chỉ cúi đầu, lười biếng đảo mắt một vòng đầy chán nản.
Bên kia mấy người thấy chuyện trò cũng tạm ổn, La Đức Phương mới chậm rãi đưa mắt ra hiệu.
Lý Quý Viên lúc này mới sực nhớ ra, vội nói: “Ôi chao, Thái Hậu nương nương, muội muội bên kia vẫn còn đang quỳ kìa!”
La Đức Phương giả vờ hoảng hốt gật đầu lia lịa: “Phải rồi! Xem ta kìa, lớn tuổi nên trí nhớ kém quá rồi! Mau đỡ Bảo Lâm đứng dậy đi!”
Lúc này mới có cung nữ tiến lên, đỡ Hoa Mộ Thanh đứng dậy. Phía sau, Xuân Hà cũng bước lên thay cung nữ kia, đỡ lấy Hoa Mộ Thanh đang hơi loạng choạng.
La Đức Phương thấy nàng lúng túng như vậy, trong lòng lại càng khoái chí.
Bà ta khẽ ho một tiếng, rồi nở nụ cười dịu dàng thân thiết: “Quỳ lâu chắc đau lắm rồi nhỉ? Lại đây ngồi nghỉ một lát đi!”
Hoa Mộ Thanh cười nhạt trong lòng, La Đức Phương từ trước đến nay luôn ưa dùng những thủ đoạn thấp hèn, không đường hoàng như thế này để khiến người ta ghê tởm.
Khi xưa còn là Hoàng Hậu, nàng cũng từng bị bà ta làm khó không ít lần.
Giờ đây, dù nàng đã mang danh muội muội của Cửu Thiên Tuế, bà ta vẫn dám lộng hành như vậy.
Xem ra lần trước ở Thể Nguyên điện, bà ta đã để bụng chuyện cũ.
Nghĩ vậy, nàng liền đổi sắc mặt, tỏ ra đáng thương theo đúng ý bà ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057716/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.