Giờ thấy hắn lại thuận theo lời của Mộ Dung Trần, trong lòng một số người không khỏi nghĩ, chẳng lẽ Mộ Dung Trần đã kéo được Đỗ Thiếu Khánh về phe mình? Nhưng kéo được một mình Đỗ Thiếu Khánh thì có ích gì chứ? Còn không bằng lôi kéo được Đỗ Thiếu Quân thì tốt hơn nhiều.
Dù sao thì lời Đỗ Thiếu Khánh đã nói ra, mọi người đều nghe thấy cả rồi.
Sắc mặt của Hoa Phong và Trữ Hậu Lục lập tức thay đổi.
Vẻ mặt dịu dàng đoan trang mà Trữ Thu Liên cố gắng thể hiện cũng cứng đờ lại, ngay cả Hoa Lương Tài – người đang cúi chào các vị thúc bá phía sau cũng lộ rõ vẻ hoảng hốt.
Lần trước vì trêu ghẹo Hoa Mộ Thanh mà Đỗ Thiếu Khánh bị Mộ Dung Trần chỉnh đốn một trận, lại còn bị cho uống thuốc độc để khống chế, từ lâu đã sợ hắn đến nỗi không dám hó hé gì.
Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn cũng sợ người khác đến mức co rúm lại.
Giờ thấy nét mặt của vài người kia, hắn liền nhân cơ hội xả giận, liền bật cười hì hì rồi nói: “Có điều, Hoa đại nhân hình như trong phủ cũng chẳng có bao nhiêu địa vị thì phải? Ta nhớ dạo trước còn có mấy quyển truyện dân gian kể chuyện thú vị trong Hoa phủ đại nhân, nào là phụ tử chung một nữ nhân, rồi thì tỷ phu và muội phu…”
“Vương gia Khánh!”
“Điện hạ xin hãy thận trọng lời nói!”
Người lên tiếng là Hoa Phong và Trữ Hậu Lục.
Hai người liếc nhìn nhau, trong mắt cả hai đều ánh lên sự phẫn nộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057670/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.