Vào giờ này, khắp kinh thành đều đã lên đèn, nhân người yên giấc. Chỉ có nơi chốn phong trần này là vẫn đèn đuốc sáng trưng, tiếng người náo nhiệt.
Những gã tiếp khách ra vào tấp nập, các cô nương đứng bên lan can vẫy gọi với giọng cười mềm mại, còn khách rư-ợu thì đã ngà ngà say, cất tiếng ồn ào.
Khung cảnh ấy thậm chí còn náo nhiệt hơn cả phố Chu Tước ban ngày.
Hoa Mộ Thanh bước đi nhẹ nhàng qua con phố, không biết đã có bao nhiêu gã dẫn khách cúi đầu cười nịnh, mời nàng vào lầu ngồi nghỉ.
Trong lòng nàng không khỏi thấy buồn cười.
Nàng biết rõ hôm nay Tố Cẩm đã giúp mình cải trang thành một công tử nhà giàu quyền quý, nhìn qua là nhận ra ngay thân phận bất phàm.
Không nói đến bộ trường sam dệt bằng gấm Thục quý giá, chỉ riêng ngọc bội bên hông và cây quạt bằng xương xanh trong tay cũng đã là vật báu vô giá.
Ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra: vị công tử này mà ra tay, e rằng đủ cho kỹ viện sống dư dả cả tháng.
Quả nhiên, Hoa Mộ Thanh vừa đi được vài bước đã bị bảy tám gã tiếp khách vây quanh.
Vì không mang theo tùy tùng, nàng đành phải dùng cây quạt gạt nhẹ từng người trong số họ ra, ứng phó với sự “nhiệt tình” ấy.
Ngay lúc nàng định bước đi tránh né thì phía trước lại có một gã tiếp khách cười nịnh chạy tới, nói: “Công tử gia ơi, hay là ghé qua Mộng Tiên Lâu của bọn tiểu nhân ngồi chơi một lát đi? Bên tiểu nhân có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057658/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.