Hôm ấy.
Giữa tiết trời hè oi ả, kinh thành lại bất ngờ đổ một trận mưa rả rích.
Đỗ Thiếu Lăng vẫn như thường lệ, mặc thường phục, lặng lẽ rời cung cùng Phúc Toàn, ngồi lên một cỗ xe nhẹ nhàng, đi thẳng tới Mộng Tiên Lâu.
Chỉ vì Thái sư vô tình buột miệng nói một câu rằng, người trưởng tử của ông ta – Bàng Thái, trước khi gặp chuyện khiến đôi chân tàn phế, dường như từng lui tới Mộng Tiên Lâu.
Đỗ Thiếu Lăng vốn luôn âm thầm tìm kiếm ‘Tứ Phương Chiến’, quyển binh thư do Chiến Thần để lại.
Vốn dĩ hôm nay hắn định đến một nơi khác để truy tìm manh mối, nhưng tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa Thái sư và một vị đại thần, khiến hắn thay đổi kế hoạch.
Trong xe, Phúc Toàn cung kính hầu trà, hạ giọng nói bằng chất giọng khàn the thé: “Mộng Tiên Lâu được mệnh danh là kỹ viện đệ nhất kinh thành, nô tài đã cho người điều tra, năm xưa đúng là có một thời gian Bàng Thái thường lui tới đó, chuyên gọi một kỹ nữ tên là Dao Cơ hầu hạ. Lần này gia cứ để nàng ta hầu là được.”
Đỗ Thiếu Lăng khẽ nhếch môi cười: “Dao Cơ? Tiên nữ Dao Trì? Một kỹ viện cũng dám lấy danh hiệu trên chốn Linh Tiêu? Hừ.”
Nói xong, hắn một hơi uống cạn chén trà thơm trong tay.
__
Bên kia.
Hoa Mộ Thanh cũng thảnh thơi từ cổng chính Hoa phủ bước ra. Sau lưng, Hoa Phong vẫn đứng trước cửa, sắc mặt u ám, cất giọng dặn: “Nhớ phải mời Lưu thần y ở Nhất Phẩm Lư về khám bệnh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057653/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.