Chuyện này quả thực khiến việc nàng tìm lại những người đó trong kiếp này gặp chút bất lợi.
Nhưng cũng không cần vội, thân phận của từng người, nàng ít nhiều đều biết được đôi phần, cứ lần lượt tìm, chắc cũng chẳng khó gì.
Hơn nữa, người nàng muốn tìm, không phải toàn bộ thành viên của đội Ám Phượng.
Nàng chỉ cần mười một người tinh anh nhất trong đó là đủ.
bàng Mạn nghe vậy, âm thầm ghi nhớ trong lòng. Thấy Hoa Mộ Thanh không còn dặn dò gì thêm, nàng bèn khẽ hỏi: "Tiểu thư... Người định báo thù cho Tống Hoàng Hậu như thế nào?"
Hoa Mộ Thanh đang mải suy nghĩ, thoáng dừng lại rồi mới quay sang khẽ cười: "Đương nhiên là... dùng cách mà Tống Hoàng Hậu mong đợi nhất để trả thù rồi."
Bàng Mạn có lẽ chưa nghe rõ hai chữ “trả thù”.
Nàng chỉ thắc mắc, Hoa Mộ Thanh làm sao biết được Tống Hoàng Hậu muốn báo thù ra sao? Dù vậy, nàng không hỏi thêm. Điều nàng quan tâm duy nhất là: chỉ cần Hoa Mộ Thanh có cách gi-ết được đôi cẩu nam nữ Đỗ Thiếu Lăng và Hoa Tưởng Dung, vậy là đủ rồi!
“Vâng, trời cũng không còn sớm, thuộc hạ xin cáo lui. Tiểu thư cũng hãy cẩn trọng. Có chuyện gì... xin cứ dùng cách liên lạc của Ám Phượng để báo cho thuộc hạ.”
“Ừm, đi đi. Cẩn thận.” - Hoa Mộ Thanh gật đầu.
Thấy Bàng Mạn lại nhẹ nhàng nhảy lên khung cửa sổ ban nãy, bỗng nàng quay đầu hỏi một câu:
“Tiểu thư… thật sự muốn lấy đại ca ta sao?”
Hoa Mộ Thanh khựng lại, vô thức liếc nhìn về một hướng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057650/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.