Ông ta liếc nhìn Tư Không Lưu đang đứng phía sau, trong lòng bất chợt dâng lên niềm vui, liền vội vàng nói với Tư Không Lưu: “Tiểu hầu gia, xem ra tiểu nữ và cháu gái ta quả thực đã bị người khác hãm hại. Ta cần ở lại đây điều tra xem là ai đã ra tay. Làm phiền tiểu hầu gia đưa tiểu nữ về phủ trước, ta cũng sẽ lập tức sai người đưa cháu gái trở về để kịp thời chữa trị.”
Tư Không Lưu vốn đã nhìn ra Hoa Mộ Thanh trúng phải loại thuốc gì, trong lòng lập tức mừng rỡ như điên.
Hắn nghĩ thầm: “Trời ban cơ hội! Đã trúng thuốc rồi, còn sợ không chiếm được sao?”
Cái cô nương Hoa Mộ Thanh ngạo mạn này, hôm nay cuối cùng cũng rơi vào tay bổn hầu rồi!
Ngay lúc hắn đang toan tính, chợt nghe thấy lời của Trữ Hậu Lục.
Sao hắn lại không hiểu ý đồ của lão chứ? Trong mắt lóe lên tia ghê tởm, lại liếc nhìn Trữ Tư Tuyền bên trong đang bắt đầu lộ vẻ lả lơi, càng thêm chán ghét.
Nhưng ngoài mặt vẫn giữ nụ cười nhã nhặn: “Chỉ là... nam nữ không tiện gần gũi, Thượng Đô Hộ vẫn là nên—”
Trữ Hậu Lục bỗng sa sầm mặt: “Tiểu hầu gia đây là không định hợp tác trong tương lai nữa sao?”
Ông ta nói lời đó gần như đe dọa trắng trợn.
Trong lòng Tư Không Lưu lập tức nổi sát ý, nhưng vẫn cười nói: “Vậy thì để ta đưa cả hai vị tiểu thư cùng về vậy…”
Dẫu sao hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội trời cho này, cơ hội để chiếm được Hoa Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057645/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.