Ông ta lắc đầu tỏ vẻ không hài lòng: "Thái y gì chứ! Ta thấy bọn họ toàn là hạng chuộng hư danh! Lần trước chẳng trị khỏi bệnh cho mẫu thân, lần này lại đến lừ-a ta nữa! Nhị nha đầu, con đi xem thử đi!"
Hoa Mộ Thanh cũng biết rõ, trong lòng Hoa Phong thật ra chẳng mấy coi trọng y thư của nàng, thậm chí còn cho rằng dù nữ nhân có biết y thuật thì cũng chỉ là chút kiến thức hời hợt, chẳng qua là một kỹ năng như bao việc nữ công thường nhật.
Giống như việc nữ nhân biết thêu thùa, chỉ cần cầm cây kim lên, để nha hoàn làm thay vài mũi, là đã được người khác tâng bốc lên tận mây xanh.
Hoa Mộ Thanh vốn cũng không mong ông ta sẽ coi trọng y thuật của mình đến mức nào.
Nàng chỉ gật đầu, rồi bước vào trong phòng, tiến đến bên giường của lão phu nhân. Nhìn thấy sắc mặt bà tái nhợt, tinh thần vốn nhờ thuốc mà tỉnh táo trước đó giờ cũng hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại dáng vẻ thoi thóp, hấp hối.
Hoa Mộ Thanh đặt tay lên cổ tay bà để bắt mạch, rồi dần dần cụp mắt xuống vẫn còn thiếu một chút thời cơ.
Thời cơ để buộc Hoa Phong phải hoàn toàn từ bỏ Trữ Thu Liên.
Đã đến lúc vạch trần tất cả.
Ngay sau đó, nàng nghe thấy tiếng bước chân của Hoa Phong đi vào: "Thế nào rồi?"
Hoa Mộ Thanh khẽ nhíu mày, tỏ vẻ như bị dọa sợ, lại siết chặt cổ tay lão phu nhân để bắt mạch thêm lần nữa, rồi cúi người vén mí mắt bà lên kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057639/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.