Hoa Mộ Thanh nhìn về phía Hoa Phong đang ngã vật dưới đất, mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên là... không thể tin được rồi.”
Xuân Hà hơi kinh ngạc, liếc nhìn gương mặt mỉm cười dịu dàng của Hoa Mộ Thanh, lại càng không thể đoán được ẩn sau nụ cười ấy rốt cuộc đang che giấu tâm tư gì.
Thần thái và cảm xúc này... lại cực kỳ giống với Mộ Dung Trần.
Nàng thoáng ngẩn người, liền nghe Hoa Mộ Thanh nhàn nhạt hỏi: “Thanh Trúc giờ này... chắc đã đến viện của Hoa Lương Tài rồi chứ?”
Xuân Hà gật đầu: “Vâng, vừa rồi Phúc Tử đến bẩm báo, nói là khoảng một khắc trước lấy cớ đến hoa viên hầu hạ, nhưng thực chất là đi thẳng tới chỗ Hoa Lương Tài.”
“Ừm.”
Hoa Mộ Thanh khẽ nhếch đôi môi hồng mềm mại ướt át, gật đầu: “Vậy thì tốt, giờ mời vị ‘phụ thân tốt’ của ta... chuyển đến một vị trí thích hợp hơn thôi.”
Xuân Hà cũng gật đầu, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ thấy một người mặc đồ đen như chiếc bóng lập tức đáp xuống, vác Hoa Phong lên vai, thân hình loáng một cái đã biến mất không thấy tăm hơi.
Lúc này, trong mắt Hoa Mộ Thanh hiện lên một tia ý cười, quả nhiên tên Mộ Dung Trần kia đã để người theo dõi nàng, giờ dùng đến cũng vừa hay thuận tay.
__
Quay lại hoa viên.
Từ sau chuyện của Trữ Tư Tuyền, Tống Vãn Hương vốn xấu hổ thật lòng không muốn ra mặt.
Nhưng bất đắc dĩ Trữ Hậu Lục cứ khăng khăng ép bà ta phải tham gia đủ loại yến tiệc lớn nhỏ trong kinh, nói là để làm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057626/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.