Dù gì thì Hoa Mộ Thanh cũng mang danh nghĩa là tiểu thư đích nữ của Hoa phủ. Tuy là nữ nhi của một người thê tử bị bỏ, nhưng suy cho cùng, nàng vẫn là đứa nữ nhi đầu tiên được Hoa Phong chính danh thừa nhận.
Xét về thân phận, nàng và Bàng Thái thực sự cũng rất xứng đôi.
Hơn nữa, với tình cảnh hiện giờ của nàng, Hoa phủ chắc chắn sẽ không chủ động sắp xếp cho nàng một cuộc hôn nhân tốt đẹp. Còn Bàng Thái, tuy đôi chân không tiện nhưng lại là người đáng để cân nhắc.
Có lẽ vì nghĩ như vậy, nên nàng mới cố ý tiếp cận. Lý do hoàn toàn hợp tình hợp lý.
Bàng Thái thấy nàng càng nói càng nhỏ giọng, đặc biệt là dáng vẻ e thẹn cúi đầu, hai má ửng hồng…
Sự nghi ngờ trong mắt hắn rốt cuộc cũng vơi đi đôi chút.
Trong lòng cũng không hiểu sao lại dâng lên một cảm xúc kỳ lạ nào đó, khiến hắn nhìn thiếu nữ dung nhan như hoa trước mặt, bỗng cảm thấy… có phần đáng yêu hơn.
Hắn mỉm cười hỏi tiếp: “Vậy sao lại để ý đến một kẻ tàn phế như ta? Ta còn nghe nói, phủ Hồ Quốc công hình như có ý muốn cưới nàng làm chính thê cho tiểu nhi tử của họ, Khinh Xa Đô Úy Tần Thiệu Nguyên cơ mà.”
Vai Hoa Mộ Thanh khẽ run lên.
Một lát sau, nàng lắc đầu, khẽ đáp: “Ta… không muốn bước chân vào nhà ấy.”
“Ồ?”
Bàng Thái nhìn nàng, trong mắt hiện lên một nét cười mà chính hắn cũng không phát hiện ra: “Vì sao?”
“Nhà họ…”
Hoa Mộ Thanh như không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057616/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.