Xuân Hà cau mày, có phần khó hiểu: “Vậy chẳng lẽ lão phu nhân muốn ép lão gia bỏ thê sao?”
Hoa Mộ Thanh lắc đầu: “Trừ chuyện có một đứa con riêng là Hoa Tưởng Dung, do chính Hoa Phong chủ động nhận về thì Trữ Thu Liên chưa phạm phải lỗi nào trong ‘thất xuất’ cả. Lão phu nhân không tìm được lý do chính đáng.”
Phúc Tử cũng tỏ ra ngạc nhiên: “Lão phu nhân thật sự muốn lão gia bỏ phu nhân sao? Nhưng hiện nay Hoa phủ vẫn còn dựa vào phủ Thượng Đô Hộ mà!”
Nghe vậy, ngay cả Xuân Hà cũng liếc nhìn Phúc Tử một cái huống chi là Hoa Mộ Thanh, người sớm đã biết trong lòng Phúc Tử có điều giấu giếm.
Lời của Phúc Tử quả thật đã đ-ánh trúng điểm then chốt. Dù Hoa phủ hiện tại có đang vinh hiển đến đâu, thì mọi vinh hoa đó đều gắn chặt với gia thế của Trữ Thu Liên.
Lão phu nhân từ một nữ nhân nhà nông được nâng lên làm quý phu nhân được nhân người kính trọng, lâu ngày liền tưởng rằng tất cả sự vinh hiển ấy đều là do bản thân bà ta giành được.
Thật nực cười.
Hoa Mộ Thanh lại không vạch trần suy nghĩ đó.
Nàng chỉ nhẹ nhàng đứng dậy, đưa mắt nhìn ra khu vườn đang dần nhuộm sắc xuân bên ngoài, khẽ cười: “Chỉ cần có được một liên minh mạnh mẽ hơn, bọn họ – những kẻ Hoa gia vô tình vô nghĩa ấy tự khắc sẽ không chút do dự mà vứt bỏ phủ Thượng Đô Hộ.”
Xuân Hà khẽ hỏi: “Tiểu thư định làm thế nào?”
Đôi mắt Hoa Mộ Thanh ánh lên tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057595/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.