Hai ám vệ ẩn mình trên mái nhà liếc mắt nhìn nhau, từ ánh mắt của đối phương đều thấy được vẻ kinh ngạc. Chủ tử hôm nay thật dễ nói chuyện đến mức khó tin!
Hoa Mộ Thanh bĩu môi, đi đến ngồi xuống trước mặt Mộ Dung Trần, lưng tựa vào vách gỗ của căn nhà nhỏ, trước mắt là cảnh đêm kinh thành bao la hiện ra dưới tầm mắt.
Vạn vật lặng yên, chỉ còn lác đác ánh đèn leo lét.
Kinh thành náo nhiệt, sầm uất ban ngày giờ đã chìm vào tĩnh lặng.
Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm cười, tự tay rót cho mình một ly rư-ợu.
Hương rư-ợu vừa dậy lên, nàng mới phát hiện là “Bạch Lê Hoa” mà kiếp trước nàng yêu thích nhất.
Nàng hơi sững người, nhưng rồi lại mỉm cười, nâng chén hướng về phía Mộ Dung Trần: “Điện hạ, ly này kính người. Cảm tạ người đã nhiều lần cứu mạng Mộ Thanh trong cơn nguy hiểm, cũng cảm tạ người đã nguyện ý giúp Mộ Thanh hoàn thành tâm nguyện, và cảm tạ người đêm nay đã đưa Mộ Thanh đến một nơi thư thái khoan khoái như thế này.”
Mộ Dung Trần nhấc chén, bật cười khẽ: “Chỉ một ly thôi mà cảm tạ nhiều vậy sao?”
Hoa Mộ Thanh cũng không khách sáo, mỉm cười nói: “Vậy thì ba ly.”
Mộ Dung Trần nhướn mày, quả nhiên thấy nha đầu kia ngửa đầu, dốc cạn một ly.
Rồi tiếp luôn hai ly nữa, không nghỉ lấy một hơi, uống liền mạch.
Đến ly cuối cùng, có lẽ đã hơi quá sức, nàng bị sặc một chút, một giọt rư-ợu theo cằm lăn xuống, trượt vào cổ áo.
Ánh mắt Mộ Dung Trần từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057593/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.