Bàng phu nhân liếc nhìn Hoa Mộ Thanh bên cạnh, cô nương vẫn giả vờ như không nghe thấy gì.
Bà âm thầm gật đầum đúng là một đứa trẻ thông minh.
Vốn dĩ hôm nay muốn nhờ nàng giúp đỡ một chuyện cực kỳ kín đáo, nên cũng không định giấu nàng làm gì.
Bàng phu nhân quay sang nói với Bàng Mạn: "Bà ta chắc là đến để thăm dò tình hình thực hư mà thôi."
Bàng Mạn cau mày, tuy không rõ nét mặt, nhưng giọng nói lại vô cùng êm tai: "Mẫu thân muốn nói là..."
Vừa hỏi, nàng vừa liếc nhìn Hoa Mộ Thanh, ánh mắt không mang theo địch ý, nhưng lờ mờ có chút đề phòng.
"Ừm."
Bàng phu nhân thấy được ánh mắt ấy, liền vỗ nhẹ lên tay Bàng Mạn, nói nhỏ: "Đừng đề phòng Hoa Nhị tiểu thư, hôm nay mẫu thân mời Hoa Nhị tiểu thư tới phủ chính là vì chuyện liên quan đến Nhị ca con và con đấy."
Nói xong, bà cũng quay sang nhìn Hoa Mộ Thanh, dịu dàng cười: "Ta biết Hoa Nhị tiểu thư tâm tính lương thiện, chắc chắn sẽ giữ kín chuyện này, đúng không?"
Hoa Mộ Thanh khẽ cười, không đáp lời ngay, chỉ mỉm cười hỏi lại: "Tuy ta không rõ chuyện gì, nhưng nếu thực sự là việc hệ trọng, liên quan tới bí mật lớn, vậy vì sao phu nhân lại tin tưởng ta như vậy?"
Sự tín nhiệm trên đời này, chưa bao giờ là điều có thể trao đi tùy tiện.
Lời hỏi của nàng tuy hơi mạo phạm, nhưng Bàng phu nhân nghe xong lại càng thêm yên lòng, nét mặt thoải mái hơn hẳn.
Bà khẽ thở ra một hơi, mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/5057575/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.