Không khí trong đêm đen ngưng đọng, dáng vẻ của người gác đêm dường như tràn đầy mệt mỏi cùng hoang mang viết trên mặt, thân hình lưng gù biến dị của hắn tựa hồ sắp bị loại trọng lượng đến từ linh hồn đè nặng, làm cho suy sụp.
Chân tướng tai ách trăng non nghiêm trọng như thế, làm tòa Thánh thành từng là “Vùng đất của Thần” rơi vào trong tội ác, không còn một linh hồn nào vô tội thuần khiết.
Những người gác đêm vẫn đang giãy giụa vì sự mờ mịt vô tri của cư dân —— bọn họ không thể nói ra chân tướng, điều này sẽ phá hủy sự bình yên cuối cùng của Thánh thành, nhấn chìm thành phố này vào sự tuyệt vọng bên trong tội ác. Nhưng nếu không nói ra chân tướng, bọn họ không thể thuyết phục tất cả mọi người thanh tỉnh trong đêm trăng non, hơn nữa chỉ cần một người ngủ quên... Hậu quả kia sẽ giống như một con sói đói gào thét giữa biển khơi, sau khi hừng đông cả thành phố sẽ là một mảnh địa ngục trần gian.
Vì vậy bọn họ chỉ có thể lựa chọn im lặng mà bảo hộ, hèn mọn mà nỗ lực, tuyệt vọng mà kiên trì, bọn họ dùng hết mọi khả năng để mỗi người thanh tỉnh quên đi cơn ác mộng này càng nhiều càng tốt.
Tề Nhạc Nhân hít một hơi thật sâu, không khí lạnh đi vào buồng phổi ngăn không cho dạ dày khó chịu, một loại khí lạnh tối tăm từ phổi vẫn luôn lan ra toàn thân, mang đến cho người ta cảm giác như đặt mình trong hầm băng.
Giọng nói lạnh lùng và ôn nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117176/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.