Trong nháy mắt phi hành khí đã bay ngang bầu trời, ánh hoàng hôn len qua cửa sổ trong suốt mạ lên một tầng ánh vàng ấm áp chiếu vào ba người ngồi trên phi thuyền. AL mở phi thuyền ra, loại phi hành khí này rất ít bị tổn hại, Tề Nhạc Nhân và Ninh Chu ngồi cạnh nhau chờ phi thuyền hạ cánh.
Nhẫn tín vật nặng trĩu vẫn nằm trong tay Tề Nhạc Nhân, cậu đang thưởng thức chiếc nhẫn, sống sót sau vụ tai nạn khiến cậu có chút thất thần. Trước khi khoang cửa đóng lại cậu liếc mắt lần cuối nhìn thấy hình ảnh khắc sâu vào đầu: Trong cơn mưa to sấm chớp đì đùng, các tín đồ nhằm vào phi hành khí chuẩn bị cất cánh, A Tây xoay người ngược dòng người biến mất trong đám đông.
Thiếu niên bị người nhìn nhiều sắc mặt đỏ hồng hai mắt ngây ngô ngày nào giờ đã thay đổi.
Khi chấp hành nhiệm vụ kỳ thực Tề Nhạc Nhân không quá chú ý đến hắn, cậu chú ý đến Khải Tát Lâm phu nhân còn nhiều hơn A Tây, hắn chỉ là một mồi dẫn để cậu câu ra Khải Tát Lâm phu nhân đằng sau để lẫn vào trong Sát Lục Mật Hội mà thôi. Nhưng không hiểu tại sao trong nhiệm vụ cuối cùng, ngược lại bóng dáng rất giống thiếu niên luôn theo sau Khải Tát Lâm phu nhân ấy đột nhiên để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng cậu.
Bất quá cũng không có ý nghĩa, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ rơi vào tay Sở thẩm phán, Sát Lục Mật Hội ở Vùng đất Hoàng Hôn sắp bị nhổ cỏ tận gốc.
Tề Nhạc Nhân cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117159/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.