“Buổi tối hảo ...” Sau khi hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện ngày hôm nay Tề Nhạc Nhân từ tầng hầm đi ra liển nhìn thấy Ninh Chu ngồi ngay ngắn trên sofa. Vị khách không mời mà đến ngồi ngay ngắn trên sô pha mềm mại, cũng không biết đã ở chỗ này đợi bao lâu.
Cả người đều là mồ hôi Tề Nhạc Nhân theo bản năng nhìn xuống quần áo của mình, lần này còn tốt, quần áo vận động cũng không có gì kỳ lạ: “Tôi đi tắm, lập tức sẽ trở lại.”
Nói xong, Tề Nhạc Nhân chạy lên lầu nhanh như chớp, sau đó chạy nhanh đi tắm rửa.
Hắc điểu đậu trên giá treo mũ áo phát ra tiếng cười cổ quái, tựa hồ đang chế nhạo chủ nhân Ninh Chu bị ném trên sô pha; người phía sau mặt vô cảm liếc nó một cái, dưới ánh mắt uy hiếp của chủ nhân nó phát ra âm thanh như tiếng huýt sáo, dường như không có việc gì mà nhìn đông nhìn tây.
Ngay sau khi tắm xong, Tề Nhạc Nhân lấy bình nước ấm chạy xuống cầu thang rót một ly nước cho mình và Ninh Chu. Đại hắc điểu không được chiêu đãi ở một bên bất mãn kêu cạc cạc, Tề Nhạc Nhân không có cách, cũng đổ cho nó một ly. Không ngờ con chim này mặt dày vô sỉ, thế nhưng được một tấc tiến một thước: “Ta đói, ta muốn ăn ngon!”
Nó thế mà mơ ước đồ ăn không còn nhiều lắm của Tề Nhạc Nhân!
Tề Nhạc Nhân đau lòng, ‘đồ ăn’ vốn dĩ không nhiều lắm, hiện tại đút cho hắc điểu ăn.... Nhưng đây là chim của Ninh Chu, hiện tại cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117156/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.