Sau một khoảng im lặng quỷ dị, Tề Nhạc Nhân bất chấp tất cả nhìn xuống giày của mình nói: “Vấn đề tương đối phức tạp, hiện tại tôi yêu cầu một người cùng tôi diễn một vở kịch.”
“Ân.” Ninh Chu bình tĩnh lên tiếng, gật đầu liền nhảy hố.
Tề Nhạc Nhân không biết hắn tỏ vẻ nghe thấy, hay tỏ vẻ hắn đồng ý, cậu chỉ có thể ngẩng đầu quan sát sắc mặt Ninh Chu. Mới nhấc đầu liền chạm vào đôi mắt xanh lam kia, nói cái gì cũng quên, ánh mắt chuyển loạn.
Vốn dĩ cậu cho rằng chính mình sớm đã tiếp nhận sự thật Ninh Chu từ nam từ lâu, nhưng so với lúc vội vàng gặp trên cầu cùng với ở cửa Sở thẩm phán, giờ khắc này cậu mới chân thật cảm nhận được người mình ái mộ có đồng dạng giới tính với mình.
Làm người buồn bực chính là, người trước mắt cao hơn cậu, soái hơn cậu, đánh nhau giỏi hơn cậu, haiz mình đúng là làm người thất bại mà.
Khoan đã, Tề Nhạc Nhân đột nhiên nhớ tới một chuyện rất nghiêm túc, vừa rồi trên đường tới quán bar cậu cảm giác được tầm mắt kia, chẳng lẽ là Ninh Chu? Trong phút chốc, sắc mặt Tề Nhạc Nhân thay đổi, đầu óc trống rỗng sau một lúc mới nghĩ đến Ninh Chu hẳn không tiến vào quán bar kia được, còn tốt, còn tốt…..
Hắc điểu của Ninh Chu phá tan sự im lặng, nó vỗ cánh bay đi bay lại trong phòng, cuối cùng dưới ánh mắt lạnh lẽo của Ninh Chu mà dừng trên giá treo áo, giả làm một đồ trang trí.
“Vậy… cởi quần áo trước đi.” Trong khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117152/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.