“Hồng? Thật là một cái tên đẹp.” Khải Tát Lâm phu nhân cười khẽ, sâu kín nhìn dáng ngồi lười biếng của Hồng: “Chỉ sợ các hạ không phải người bản địa ở Vùng đất Hoàng Hôn đi?”
Giọng điệu âm nhu của Hồng vang lên tựa như hạt mưa rơi tí tách ngoài song cửa sổ: “Đương nhiên, ta nấn ná rất lâu dưới mặt đất Ngầm Kiến thành rất ít tới nơi này, thật ra đã quên phong cảnh Vùng đất Hoàng Hôn như thế nào.”
“Ngầm Kiến thành.” Vẻ mặt Khải Tát Lâm phu nhân cứng đờ trong chớp mắt, ánh mắt khi nhìn Hồng cũng thay đổi: “Tôi nghe nói, nơi đó tiếp giáp luyện ngục, nhân loại và Ma tộc sống quần cư, quanh năm không thấy ánh mặt trời; mỗi tháng sẽ có những ma vật cấp thấp không có lý trí hình thành ác ma triều tịch, trật tự hỗn loạn vô cùng nguy hiểm, đúng là thật?”
Hồng trầm thấp cười, khuôn mặt diễm lệ tinh xảo dưới ánh sáng tối tăm tản ra mị lực kinh người, theo tiếng cười của hắn, một cỗ ma lực tuyệt đối không nhận lầm là lực lượng ác ma lan ra căn phòng, nam tử thần bí ngồi trên sô pha lần nữa mở mắt; đôi mắt màu nâu nguyên bản giờ trở nên đỏ tươi, giữa đôi môi đỏ lộ ra răng nanh sắc bén, đồ đằng ác ma dần dần hiện lên dưới làn da tái nhợt, làm cho hắn từ một thanh niên hành xử khác người biến đổi thành một mị ma yêu dị!
A Tây còn nằm trên ghế sofa gần như nhảy dựng lên, cậu run rẩy toàn thân mà nhìn Khải Tát Lâm phu nhân, lại phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117149/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.