Tề Nhạc Nhân suy nghĩ một chút, cũng đoán được Tô Hòa đang nói đến ai, người này cũng rất đáng ngờ, nhưng nhìn hắn là một “nhân chứng” nhiều hơn là người đứng sau màn hạ độc thủ: “Bác sĩ?”
Bác sĩ Lã a một tiếng hỏi: “Cậu gọi tôi?”
“… Tôi đang nói đến bác sĩ Phất Lai Xá.” Tề Nhạc Nhân vô ngữ.
Bác sĩ Lã gãi gãi đầu: “Ờ, tại lúc ở bệnh viện ngày nào cũng có người gọi bác sĩ bác sĩ, cho nên tôi nghe cái xưng hô này còn nhạy hơn nghe tên của mình nữa.”
Tô Hòa cười có vẻ hiểu rõ: “Nhiệm vụ trong phó bản trò chơi rất logic —— so sánh thì các nhiệm vụ trong Thế Giới Ác Mộng đôi khi được ‘triển khai rộng’ hơn, đại khái bởi vì Thế Giới Ác Mộng tương đối chân thật, có đôi khi phi logic mới là chân thật. Nhưng trong thế giới phó bản, hiếm khi xảy ra tình huống ‘phi logic’, khả năng trò chơi sẽ cung cấp một manh mối vô dụng để nhiễu loạn người chơi; nhưng tuyệt đối không bao giờ xảy ra loại chuyện NPC là kẻ đứng sau màn.”
Bác sĩ Lã trầm ngâm một chút: “Có chút hiểu được ý của anh, ý anh nói là nhiệm vụ thế giới phó bản giống như một cuốn tiểu thuyết, một bộ phim, một trò chơi, nó có logic; giống như trong một cuốn tiểu thuyết trinh thám tội phạm là nhân vật cần thiết phải xuất hiện. Không phải dưới tình huống chưa chuẩn bị gì một khắc cuối cùng lại tuyên bố tội phạm có anh em sinh đôi linh tinh, bởi vì cái này trái với logic câu chuyện.”
“Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117140/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.