“Đương nhiên không thành vấn đề.” Tề Nhạc Nhân dẫn đầu đáp ứng yêu cầu của Tô Hòa, vẻ mặt thản nhiên, không có gì khác thường.
Giờ thì cậu đã hiểu, tại sao điều đầu tiên Sở thẩm phán đào tạo cậu, lại là dạy cậu nói dối như thế nào, bởi vì đây thực sự là một kỹ năng rất thực tế.
Ngược lại, bác sĩ Lã có chút khó hiểu, hắn nhìn Tô Hòa, khẩn trương hỏi: “Nói chuyện gì ?”
Tô Hòa khẽ mỉm cười, như ở trong vũ hội mời đối phương cùng khiêu vũ, hơi cúi người, một tay đặt sau lưng, tay kia duỗi tới trước mặt bác sĩ Lã; bác sĩ Lã nghi ngờ nhìn hắn một cái, thuận theo để tay mình lên.
Hai người ở trước mặt Tề Nhạc Nhân im lặng hai hoặc ba giây, bác sĩ Lã thu tay lại, thốt lên ngạc nhiên cảm thán: “Wow, Vùng đất Bình Minh đẹp quá! Nó không cùng phong cách với Vùng đất Hoàng Hôn, tôi thích Vùng đất Bình Minh hơn!”
Tô Hòa gật đầu cười: “Phong cách hoàn toàn khác biệt, nhưng tôi thực sự thích Vùng đất Hoàng Hôn, nó náo nhiệt và chân thật hơn, Vùng đất Bình Minh thì hơi yên tĩnh một chút.”
Cuộc nói chuyện giữa hai người khiến đầu óc Tề Nhạc Nhân không load kịp: “Các anh đang nói gì vậy?”
“Cậu cũng thử xem đi, rất thú vị!” Bác sĩ Lã đẩy Tề Nhạc Nhân thúc giục cậu lên phía trước.
Tô Hòa cũng đưa tay về phía cậu, hắn đeo găng tay trắng, cánh tay có vẻ càng thêm thon dài; Tề Nhạc Nhân dường như không có việc gì nên nhìn vào mắt hắn, Tô Hòa cũng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117134/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.