Ảo ảnh biến mất, Tề Nhạc Nhân vẫn đang suy nghĩ.
Ảo cảnh này là thứ gì? Thoạt nhìn, tòa lâu đài cổ này đã phát sinh một màn gì đó tại đây. Khi đó vị phu nhân này tinh thần vẫn bình thường, trong lời nói vô cùng ân ái với chồng, còn nuôi một chú chó yêu tên là Lôi Đức Mông, chính là con chó săn vừa rồi đã phục kích cậu, thiếu nữa làm cho cậu bị chết oan.
Điều gì đã xảy ra dưới giá vẽ sàn nhà cất giấu tế phẩm ác ma? Làm sao lại có đồ vật như vậy, bên trong còn có một đám lớn chùm tóc màu vàng ... Chẳng lẽ vị phu nhân này có liên hệ gì đó với ác ma sao?
Cần thêm nhiều manh mối ... Tề Nhạc Nhân hít một hơi thật sâu, đi tới cạnh cửa mở cửa.
Ngoài cửa là hành lang, đây là nơi họ định đi vào ban đầu nhưng bị ngọn lửa dọa lui. Giờ đi sâu vào hành lang hay quay lại đại sảnh? Tề Nhạc Nhân không có đèn pin, lâu đài cổ thế giới này thì không có điện, bên ngoài trời mưa bão, thỉnh thoảng có sấm chớp lóe lên, theo sát là tiếng sấm ầm ầm.
Tề Nhạc Nhân không nhịn được hoài niệm thế giới dưới ánh trăng, thế giới này dường như thân thiết hơn một chút so với thế giới cổ xưa và rách nát kia.
Cậu đặt cây đèn pin vào nắp đàn piano nên tạm thời không lấy lại được. Tề Nhạc Nhân tìm kiếm trong túi xách của mình một lúc và phát hiện ra di động mang từ thế giới hiện thực vào đây; bực mình là còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-voi-tro-choi-ac-mong/1117127/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.