Vệ Đinh gần đây rất tức giận.
Hắn đã sớm biết Trầm Huyên thích ăn giấm chua, lại hay cố tình gây sự, giận dỗi nháo loạn cả lên, cho nên bình thường dù làm chuyện gì cũng luôn nhường nhịn đối phương, nỗ lực không chọc giận hắn, kẻo hắn bộc phát tật xấu thì đến chính mình cũng khó lòng chống đỡ.
Tuy nhiên, chuyện gì cũng có giới hạn của nó, có thể đùa giỡn, nháo hai ba lần, chỉ cần không quá đáng thì không thành vấn đề. Bằng không, nếu vượt quá giới hạn kia, thì sẽ gây ra phiền toái lớn.
Chuyện phải kể từ đêm nọ hắn cùng Trầm Huyên ra chợ đêm dọn hàng bán hoa.
Trầm Huyên dùng một tháng tiền nhà để dụ dỗ Cố An giúp bọn họ trông hàng, sau đó liền cùng hắn dắt tay nhau đi dạo chợ đêm
Hai ngươi đi dạo được một lát thì phát hiện đầu phố mới mở một quán thịt nướng, từ xa đã có thể ngửi được mùi, thật khiến người nhịn không được bụng dạ sục sôi. Bọn họ theo bản năng của thính giác tìm đến nơi đó, Trầm Huyên xếp hàng mua thịt xiên, còn Vệ Đinh đứng đợi.
Ngay sau đó, một nam nhân trung niên đi tới, mỉm cười với Vệ Đinh, mở miệng hỏi: “Anh bạn nhỏ, ngươi có biết đường Hòa Bình ở đâu không?”
Vệ Đinh là người có lòng nhiệt tình, hơn nữa đường Hòa Bình cách chỗ này không xa, bất quá phải quẹo tới quẹo lui qua mấy con hẻm mới đến nơi. Hắn ra thủ ngữ một lúc, phát hiện đối phương đang nhìn mình với ánh mắt nghi hoặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-nha-trach-nam/2976355/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.