Sau khi tiếp xúc với Sở mama , cả đám mới vỡ lẽ, nàng có một chút… nhũn não!
Nàng hoàn toàn chìm đắm trong suy đoán của mình, kéo Cố An lải nhải không ngừng.
“Tiểu Cung, Hiểu Phong nhà ta là một đứa trẻ thật thà, một khi đã yêu sẽ rất chung tình. Ngươi không thể làm chuyện có lỗi với nó a!”
Cố An khẩn trương, mở miệng giải thích: “Dì a, người nghe ta nói có được không…”
Chưa nói hết câu, Sở mama đã ngắt lời cười hì hì vỗ vai hắn: “Ngươi không cần nói gì hết, dì biết mà!”
Cố An rớt cằm: ”Dì a, người biết cái gì?”
“Ngươi muốn bảo ta yên tâm đi, đúng không? Ngươi sẽ yêu thương Hiểu Phong cả đời đúng không?” Sở mama vẻ mặt hớn hở tươi cười, “Những lời này ngươi không cần nói với ta, để dành nói cho Hiểu Phong nghe đi.”
“Không phải…” Cố An nghĩ mình sắp ngất, tuy cảm thấy không thể nói thêm được gì, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn giải thích: ” Dì a, thật ra ta là…”
“Ta cái gì? Là đang xấu hổ sao? “ Sở mama bày ra bộ dáng am hiểu từng trải: “Gặp nhạc mẫu, khó trách có điểm ngượng ngùng, chuyện này ta có thể hiểu được. Bất quá ngươi yên tâm, ta đây rất tiến bộ, tuy rằng năm đó Hiểu Phong nói nó thích nam nhân, ta suýt chút nữa đá nó ra khỏi cửa, nhưng đến cuối cùng ta vẫn tiếp thu sự thật này. Nghe xong những lời này ngươi không cần cảm thấy áp lực, ta đã sớm chấp nhận, tuyệt không ra tay ngăn cản hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-nha-trach-nam/2976338/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.