Tâm cứ thế rối loạn, lúc quay lại, Vệ Đinh nỗ lực bày ra một bộ dáng trấn định nhoài người thoát ra khỏi vòng tay Trầm Huyên.
Trầm Huyên không để ý, nhíu mi bước nhanh về phía trước, Vệ Đinh cúi đầu theo sau, mái tóc phủ kín trán, đôi mắt cũng ẩn sau mái tóc, thỉnh thoảng lại liếc trộm một cái, trong lòng dường như càng thêm rối loạn, rồi lại lập tức cúi đầu thấp hơn nữa.
Hai người trở lại hồ bơi, trận ác chiến kia cũng đã kết thúc. Đám người đó bị Cung Nghị đánh cho kêu cha gọi mẹ, cuối cùng vắt giò bỏ chạy.
Cố An hóa thân thành tiểu thái giám, xun xoe bên cạnh Cung Nghị, khi thì giúp hắn đấm lưng, khi thì giúp hắn bóp chân, cuối cùng, bày tỏ suy nghĩ chân thật nhất trong lòng: “Cảnh sát ca ca, dạy ta chút công phu loại xịn đi? Ban nãy ngươi một chọi sáu oai thật a! Dạy ta toàn bộ những chiêu thức đó nga?”
“Được.” Cung Nghị vẫn cười đến là đôn hậu. Thời điểm chiến đấu, hắn tựa như một con mãnh thú hung hăng, đối đãi kẻ địch tuyệt không nương tay, mọi việc êm xuôi rồi, hắn lại khôi phục bản tính chất phác, nói chuyện ngắn gọn, hỏi gì đáp nấy, y như tên khờ.
Có thể học công phu miễn phí, Lương Băng cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt này. Vứt lại tuýp kem chống nắng, vèo một cái đã đến bên cạnh Cung Nghị, hai mắt lấp lánh, vẻ mặt tràn ngập chờ mong: “Ta cũng muốn học.”
“Hảo.” Cung Nghị một miệng đồng ý hết thảy, quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-nha-trach-nam/2976309/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.