“Uy, hỏi sao ngươi không nói, bị câm à?”
Bộ dạng lơ đãng kia của Vệ Đinh dường như khiến thanh niên rất ư bất mãn, hai hàng mày vốn nhíu chặt chưa kịp giãn ra nhất thời lại càng nhíu thêm, đi đến trước mặt gõ gõ bàn máy tính, lại nói: “Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy qua ai đẹp trai sao? Đồ ngốc.”
Vị ca ca đẹp trai này không chỉ tự kỷ mà còn rất khó ưa.
Đây là ấn tượng thứ hai của Vệ Đinh về hắn.
Vệ Đinh đứng lên, chỉ chỉ miệng mình, sau đó lắc tay.
Thanh niên kinh ngạc nhìn hắn, thế là thanh âm nói chuyện trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.
“Trong tiệm ngươi còn có bao nhiêu nhánh bách hợp? Gộp lại đủ một trăm nhánh không?”
Vệ Đinh lắc đầu.
“Thế có bao nhiêu?”
Vệ Đinh dùng tay làm ra một chữ “Bát”.
“Ách! Tám đóa? Tiệm hoa này của ngươi làm ăn kiểu gì thế hả?”
Vệ Đinh bĩu môi, có điểm mất hứng, nhưng nghĩ lại hắn là khách hàng lớn của mình, liền đem cục tức dằn xuống.
Lôi ra giấy bút xoát xoát viết lên: Ngươi đã muốn vậy ta giúp ngươi nhập hàng, bất quá bây giờ đã khuya, đợi ta chạy tới chỗ đầu mối bán hoa phỏng chừng cũng đã đóng cửa, sáng sớm mai ta sẽ giúp ngươi nhập về.
Thanh niên nhanh chóng liếc mắt một cái, “Ngươi thật sự đến chỗ đầu mối giúp ta nhập hàng?”
Vệ Đinh gật đầu.
“Tốt lắm, dù sao cũng đi nhập hàng vậy ngươi giúp ta lấy thêm mấy loại khác nữa, ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-nghenh-den-nha-trach-nam/2976288/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.