Edit + Beta: Ruby
- ---------
Đoàn phim tạm thời thúc giục gấp, Phó Thịnh mặc dù cũng có chút lời oán hận, mà hiển nhiên so với hai người Diệp Hoài cao hứng hơn nhiều.
Viên Tinh Châu sau khi nghe được câu oán giận kia của Diệp Hoài, trong nháy mắt đã hiểu nguyên nhân Phó Thịnh thở hổn hển. Việc này xung kích quá lớn cho cậu, cho nên trên đường trở về nửa ngày ngại ngùng không nói chuyện, ngay cả đối với truy hỏi Diệp Hoài cũng quên ở sau đầu.
Ngày này Diệp Hoài bất kể như thế nào không chịu để cho cậu bồi tiếp. Viên Tinh Châu cũng không dám cứng rắn thức đêm, đoàn phim khai máy sắp tới, tình trạng của cậu cần phải giữ vững tại tốt nhất. Vì vậy đêm đó, Viên Tinh Châu sau khi đưa Diệp Hoài đến trường quay phim, chính mình liền trở về khách sạn nghỉ ngơi.
Vé máy bay là trưa mai, hành lý Viên Tinh Châu còn tại khách sạn nội thành, bởi vậy chỉ có thể trước khi xuất phát, trước tiên đi vào thành phố trả phòng, lại đi sân bay.
Tổng cộng 2 ngày, gần một nửa lãng phí ở trên đường, hơn một nửa Diệp Hoài đều đang đóng phim, nhưng mà Viên Tinh Châu lại không có gì tiếc nuối, ngược lại, trong lòng cậu thỏa mãn vô cùng, cảm giác hạnh phúc quả thực muốn đầy tràn ra.
Sáng sớm hôm sau, thời điểm Diệp Hoài kết thúc công việc cậu vừa lúc xuất phát, cảm xúc Diệp Hoài rõ ràng rơi xuống, Viên Tinh Châu ngược lại tới an ủi hắn.
"Có thể gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-my-ly-hon/2839312/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.