Mới 10 phút đã thấy quản lý Ngô đi ra khỏi phòng chủ tịch, Chu Tâm Đình cảm thấy hơi hoang mang vì thông thường mỗi lần 2 người họp cũng phải mất gần cả tiếng.
“Quản lý Ngô, sao hôm nay họp nhanh thế?”
“À, chỉ trình sếp ký giấy tờ thôi mà!”
“Thế ạ!”
“Vừa nãy nói chuyện, anh thấy biểu hiện của sếp lạ lắm đó!”
“Là sao anh?”
“Có vẻ mệt mỏi, sắc mặt nhợt nhạt. Anh có hỏi nhưng sếp bảo không sao”
Nghe vậy Tâm Đình vội vào ngay phòng chủ tịch. Quả nhiên thấy Tuấn Vũ đang nhăn mặt nhíu mày. Nàng lo lắng chạy lại gần: “Chủ tịch, anh không sao chứ? Có phải bệnh dạ dày lại tái phát không?”
“Hơi đau một chút” – Chàng gật đầu.
“Để em đi lấy thuốc đau bao tử”
Nàng chạy ra rồi trở vào ngay lập tức, trên tay là vỉ thuốc và ly nước ấm.
Hai năm trước, ngay từ ngày đầu tiên vào làm thư ký, nàng đã biết chàng bị đau bao tử. Chắc hẳn là do áp lực công việc nhiều, ăn uống thất thường, lại phải uống nhiều rượu bia trong những dịp xã giao. Nhớ bộ dạng của Tuấn Vũ lúc đó, nàng đã sợ cuống quýt, vội chụp lấy điện thoại kêu xe cấp cứu, nhưng chính chàng lại lấy tay ngăn lại: “Không ai kêu cấp cứu vì đau dạ dày cả. Hơn nữa anh cũng không muốn ai biết!”
Đau dạ dày không thể kêu xe cứu thương? Nhưng thấy thái độ của chàng cương quyết như vậy, nàng đành gác máy, đi lấy cho chàng một ly nước ấm.
Chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-my-dai-tong-giam-doc/2296529/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.