Nhan Nhất Minh nắm chặt trường đao trong tay, vững vàng bước ra khỏi doanh trướng xoay người lên lưng ngựa, cao giọng cất tiếng trước mười vạn binh sĩ: “Tướng quân có lệnh, toàn thể tướng sĩ trong Kiêu Kỵ doanh, trang bị quân phục, cùng ta dẹp tan quân Mông!”
Chúng tướng sĩ lớn tiếng đồng thanh hô to một tiếng: “Vâng.” Khí thế kinh thiên động địa ập tới, thỉnh thoảng có người giống như Tào Huy được Tào Mãnh phái tới do dự mất một thoáng, to gan chất vấn Nhan Nhất Minh Tào giáo úy ở đâu.
Nhan Nhất Minh lạnh lùng quay đầu, ngũ quan tinh xảo dưới ánh trăng trở nên sắc sảo đến mê người.
“Tướng quân có lệnh, ngươi dám chống đối lệnh của Tướng quân.” Nhan Nhất Minh cưỡi trên lưng ngựa nhìn thẳng hắn ta bằng ánh mắt lạnh lùng, mấy thân binh đột nhiên ào ra trong lúc những người khác không kịp phòng bị, người kia tức giận hét lên: “Nhan Nhất Minh ngươi làm sao chứng minh được đây là chỉ lệnh của Tướng quân, nếu như ngươi lừa gạt thì đừng có để liên lụy tới bọn ta!”
“Sao ta phải chứng minh với ngươi, Tướng quân ở bên ngoài sống chết chưa rõ, ta nguyện thề sống chết bảo vệ Tướng quân, ta và chúng tướng sĩ xin thề, chuyện ngày hôm nay nếu như có gì sai một mình ta gánh vác.” Cơ thể gầy yếu, nhưng mỗi câu mỗi chữ lại kiên định đến lạ thường: “Những người nhà có cha mẹ già bước ra khỏi hàng, nhà có con trai độc nhất bước ra khỏi hàng, nhà có vợ con bước ra khỏi hàng, ở lại thủ doanh, những binh sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-my-bach-nguyet-quang-chuan-bi-tu-duong/502380/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.