Edit: Tử Nguyên Nhi
Nhan Nhất Minh như trong nháy mắt không nghe hiểu ý tứ Giang Dật, gương mặt tinh xảo ngốc lăng, ngẩng đầu đối diện ánh mắt Giang Dật, tươi cười đọng lại bên môi,
"...... Cái gì?"
Giang Dật ghì bả vai Nhan Nhất Minh không cho nàng tránh thoát, lặp lại lần nữa, "Ta nói ta cưới ngươi."
Thời gian khoảnh khắc yên lặng, đột nhiên Nhan Nhất Minh dùng sức ném tay Giang Dật ra, tươi cười trong nháy mắt biến mất sạch sẽ lạnh giọng quát, "Nói mê sảng cái gì!"
Giang Dật bắt lấy cổ tay của nàng, biểu tình nghiêm túc xưa nay chưa từng có, "Ta không nói mê sảng."
"Ta là tỷ tỷ ngươi!"
"Chúng ta không có quan hệ huyết thống!"
Giang Dật từng câu từng chữ nói rõ, khi nói ra những lời này, có loại cảm giác vui sướng xưa nay chưa từng có, có lẽ nhìn thấy Nhan Nhất Minh biểu tình quá mức khiếp sợ, Giang Dật có chút lo lắng dọa đến nàng, vì thế thanh âm không khỏi nhu hòa vài phần, "Chúng ta không có quan hệ huyết thống, cho nên ta có thể cưới ngươi, ngươi có thể gả cho ta."
Nhan Nhất Minh lông mày gắt gao nhíu lại, tay bị Giang Dật nắm ngăn không được run rẩy, Giang Dật thanh âm loạn, "A Minh ngươi làm sao vậy?"
Nhan Nhất Minh lại lần nữa muốn rút tay ra, nhưng Giang Dật dùng lực nắm, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái ý bảo ghế đá cách đó không xa, "Đỡ ta qua, ngực ta khó chịu."
Giang Dật trong lòng khẽ run, vội vàng đỡ nàng qua.
Nhan Nhất Minh ôm ngực hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-my-bach-nguyet-quang-chuan-bi-tu-duong/502369/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.