- Alo. Em đang ở đâu vậy? Chẳng phải đã hứa hôm nay đem cơm đến công ty cho anh sao? Vì câu nói đó nên đến tận giữa trưa thế này mà anh chưa ăn gì luôn đấy.
Y Mai nghe giọng Lãnh Tư Khiêm có một chút uỷ khuất, giận dữ như là mèo nhỏ bị bỏ đói, trong lòng tự trách bản thân quá đãng trí không nhớ khiến hắn đói bụng. Do đó cô đã nhanh chóng nhận sai.
- Xin lỗi!! Em quên mất! Hôm nay em đi đón một người rất quan trọng, đến nhà người đó thì được mời ăn cơm, gấp rút cả buổi sáng nên…Anh tha thứ cho em nha!
Trước người con gái này trái tim Lãnh Tư Khiêm không nhịn được mà loạn nhịp, rất dễ mềm lòng nên nếu Y Mai đã mở lời cầu xin làm sao hắn từ chối được đây.
- Haiz…được rồi tha cho em lần này. Nhưng phải có bồi thường đó!
- Ok, khi nào về em sẽ đích thân chuộc lỗi với ông xã đại nhân. Nhớ là không được nhịn đói, không ăn gì thì hãy uống một ly sữa. Em cúp máy đây.
- Chờ đã…!!
Loading...
Tút…tút…tút
Lời còn chưa phát ra khỏi miệng đã phải nuốt lại vào trong, cảm giác bị cắt ngang khi đang nói chuyện quả thật chẳng dễ chịu gì. Lần đầu tiên có người dám cúp máy của hắn. Từ khi gặp Y Mai, Tư Khiêm đã phải trải qua rất nhiều cái đầu tiên, cái nào cũng đáng nhớ cả.
Ở nhà của Tần San bữa cơm trưa diễn ra vô cùng vui vẻ, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện căn nhà cũng bởi vì thế mà tràn ngập tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-mi-tra-thu-trung-sinh-de-gap-dung-nguoi/1269720/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.