🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

THỬ.



Tôi không phải là người kén ăn, nhưng Hoàng thì ngược lại. Thằng bé thích thịt, cá, nhưng lại cực ghét rau. Khẩu vị cứ như con nít ấy.



Hôm nay, như thường lệ chúng tôi đi ăn trưa với nhau. Vì học đại học rồi nên giờ giấc không gò bó như cấp ba, có tiết mới đến trường, không thì thôi, chứ chẳng phải kiểu đi đầu buổi về cuối buổi nữa. Hơn hết, làm sinh viên rất dễ hư hỏng. Ví dụ như, bài tập về nhà, lười một chút là không muốn làm. Ví dụ như, hôm nay trời mưa quá, hoặc hôm nay trời nắng quá, hoặc hôm nay tự nhiên mệt quá cũng sẽ không đi học nữa. Ví dụ như, sinh viên có quá nhiều thời gian rảnh, đặc biệt là sinh viên năm nhất, nên sẽ có nhiều thời gian làm phiền người khác hơn.



Từ khi học đại học, Hoàng hư hỏng hơn rất nhiều.



Thôi, quay về vấn đề ăn trưa, chúng tôi vào một quán phở nhỏ, bình dân. Chủ quán là cặp vợ chồng già trông khá hiền lành và phúc hậu. Còn vì sao lại chọn chỗ này thì không phải do đồ ăn ngon đâu, bởi đây là lần đầu chúng tôi đến. Chỉ là do thân phận đặc trưng của tôi thôi. Tôi tin những người cao tuổi không thể biết tôi là ai được.



Ấy thế nhưng mà tôi nhầm. Khi tôi vừa ngồi vào chỗ, gọi đồ ăn, mắt ông bà lão sáng lên, ân cần hỏi han đến mức làm tôi phát ngại. Và, lý do đằng sau đó là do tôi rất giống cô gái trong tấm áp phích treo ở phòng con trai hai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-menh/2767832/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.