Thức ăn không nhiều nhưng rượu thì không ít.Thức ăn tuy không nhiều nhưng thật là ngon. 
Thêm vào đó, những cái thố những cái dĩa, những cái chén thật đẹp, thật thanh làm cho người chưa ăn mà đã thấy dễ chịu ngay. 
Hà Nhữ Phong nói: 
- Thức ăn này tuy đã làm sẵn hồi tối hôm qua, nhưng tiểu đệ vốn quanh năm đi đó đi đây luôn, nên chuyện bảo tồn thức ăn làm sao cho ngon, làm sao cho tốt, vốn là nghề riêng, cho nên xin bảo đảm với quí vị là nó không bị mất mùi. Chỉ có điều cũng không được tươm tất lắm, mong chư vị vui cho. 
Quách Đại Lộ cười khà khà: 
- Tối hôm qua mà công tử chuẩn bị sẵn thức ăn như thế này, chẳng lẽ tính... đúng hôm nay là mời khách? 
Điếu Thi đang đứng rót rượu vụt nói: 
- Công tử chúng tôi hiếu khách lắm... 
Hắn cười cười nói luôn: 
- Vì thế cho nên trên đường đi bất cứ gặp người nào cũng cố kéo lại làm vài chén và cũng chính vì lẽ ấy cho nên rượu thịt được chuẩn bị luôn. 
Quách Đại Lộ ngó Điếu Thi và nháy nháy mắt: 
- Cứ như thế thì người có da mặt dày không chỉ riêng ta. 
Hà Nhữ Phong hỏi: 
- Quách huynh nói điều chi thế? 
Quách Đại Lộ nói: 
- Tôi đang nói chú bé này... 
Điếu Thi vụt ôm bụng ho lên mấy tiếng. 
Quách Đại Lộ cười cười: 
-... chú bé này rót rượu chậm quá làm tôi sốt ruột. 
Vừa nói Quách Đại Lộ vừa bưng chén đưa lên môi hít và nói tiếp: 
- "Rượu hoa cúng Phật" xin dùng chén rượu của chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/195359/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.