Thật sự thì không cần giới thiệu, ai cũng có thể nhận được ai là Phi Báo Tử. 
Vì tên phải có điểm phù hợp với con người. 
Tự nhiên, tên đó phải là người đàn ông vận áo da beo. 
Hai chú bé thì gần như là song sinh. Cả hai mắt đều màu đen và to. Tóc thắt bím y như con gái và khi cười, cả hai đều có núm đồng tiền. 
Nhất là cả hai đều có núm đồng tiền ở bên gò má phải. 
Vương Động buột miệng hỏi: 
- Ai là Tiểu Linh Lung và ai là Tiểu Kim Cương? 
Hai chú bé cùng nói một lượt: 
- Ông đoán thử xem. 
Vương Động nói: 
- Đứng bên Tiểu Linh Lung là Tiểu Kim Cương, còn đứng bên Tiểu Kim Cương là Tiểu Linh Lung... 
Hai đứa bé bật cười hăng hắc, một trong hai chạy lại kê miệng sát vào tai Vương Động nói nhỏ mấy câu và cười cười nói lớn hơn: 
- Đó là chuyện bí mật của chúng tôi, ông đừng cho ai biết hết nhe. 
Giọng cười của đứa bé thật là trong, nghe lảnh lót, đúng là giọng của một cô bé gái. 
Quách Đại Lộ kéo tay một đứa bé còn lại hỏi: 
- Tiểu Linh Lung là chị của... cậu à? 
Đứa bé lắc đầu: 
- Không phải, nó là em gái của cháu đấy. 
Tiểu Linh Lung kêu ré lên: 
- Ngu, đúng là... ngốc chúa. Người ta xí gạt để cho lòi tên mà không biết. Đúng là con trai bao giờ cũng là thứ đần độn không hề sai. 
Tiểu Kim Cương phùng mang lớn tiếng: 
- Ngươi ngu chứ ai ngu. Nếu ngươi thông minh thì tại sao ngươi ăn vận theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/195348/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.