Danh thiếp màu hồng. 
Chữ viết thật khéo, xem như nắn nót từng nét một. 
"Thiên Thủ Như Lai, Đại Tuý Khách, Quách Đại Lộ đại hiệp bái kiến". 
Tấm danh thiếp được trịnh trọng trao tận tay gã quản gia nhà Kim đại sư. 
Chính tay của Quách Đại Lộ trao ra. 
Tên quản gia là một người không lớn tuổi lắm, nhưng vẻ mặt hắn xem ra đã già khằn, mặt dầu hắn rất béo, rất hồng hào, cái nét già của hắn có bởi đôi mắt quá lanh, quá xảo của hắn. 
Hắn cầm tấm danh tiếp xem qua, mắt hắn như híp lại: 
- Vị Quách đại hiệp này bây giờ ở đâu? 
Quách Đại Lộ chỉ vào ngực mình: 
- Đây, ta chính là "Thiên Thủ Như Lai… Tên quản gia ngẩn mặt lên nheo mắt: 
- À… thì ra đây là Quách đại hiệp, thất kính, thất kính… Quách Đại Lộ hất mặt lên, hắn cố làm ra vẻ… "đại hiệp" nhiều hơn chút nữa. 
Tên quản gia cười hề hề: 
- Quách đại hiệp đến đây có phải muốn kiếm lão gia tôi tỷ thí ám khí không nhỉ? 
Quách Đại Lộ ngơ ngác: 
- Sao ngươi lại biết? 
Tên quản gia him híp mắt nói một cách tỉnh bơ: 
- Mỗi một tháng đều có mấy vị "đại hiệp" đến đây, cho nên nếu tôi không biết được Quách đại hiệp đến đây để làm gì thì đó mới là chuyện lạ chứ? 
Quách Đại Lộ nặng mặt: 
- Nếu biết thì sao chưa chịu vào thông báo cho lão gia của ngươi biết? 
Tên quản gia cố ý dòm Quách Đại Lộ từ trên xuống dưới: 
- Hình như Quách đại hiệp hôm nay chưa uống rượu thì phải? 
Quách Đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/1367678/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.