Hình nộm vốn không có mập, nhưng so với lúc chúng thả diều thì bây giờ lại mập hơn nhiều. 
Chuyện đó ai cũng thấy rõ ràng. 
Huống chi hình nộm lại chính tay Thôi Mệnh Phù làm ra, hắn biết rõ hơn ai hết. 
Vì thế nếu không ai độn thêm thì nhất định hình nộm không thể mập lẹ như thế ấy, Vương Động tái mặt. 
Hai cây kim của Thôi Mệnh Phù thọc vào giữa ngực của hai hình nộm. 
Hai cây kim đi thật ngọt, thật sâu. 
Nhưng máu không thấy vọt ra... 
Hai cây kim của Thôi Mệnh Phù vẫn còn dính trong hai hình nộm. 
Quả là cơ hội tốt cho Xích Luyện Xà hạ thủ... Hắn chồm mình tới... 
Vương Động với tay chụp Hồng Nương Tử, nàng không vùng vẫy. 
Xích Luyện Xà phùng mang thổi ra một hơi khá độc vào Thôi Mệnh Phù. 
Thường thường hắn chỉ cần thổi nhẹ, nhẹ đến mức người đó không nghe kịp vì chỉ cần chút hơi cũng quá dư để giết người. 
Nhưng lần này đối với Thôi Mệnh Phù, hắn đã dùng hết sức, hắn muốn đánh một cú sau cùng, hắn muốn thật chắc ăn. 
Đang nhìn vào hai hình nộm mà Thôi Mệnh Phù biết chắc rằng mình đã bị lừa chứ không có con chó nào trốn trong ấy cả. Tự nhiên hắn nhìn bằng đôi mắt tức tối, tức tối vì mình bị lừa để đánh vào hai cái... hình rơm... 
Nhưng thình lình hắn chụp lấy vạt áo đưa lên ngang mặt và đẩy thẳng vào mặt Xích Luyện Xà... 
Bao nhiêu hơi độc của Xích Luyện Xà thổi ra bị vạt áo của Thôi Mệnh Phù đẩy tạt vào mặt hắn. 
Thật là sinh nghề tử 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-lac-anh-hung/1367673/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.