Suy đoán của Phương Hạo Vân hiển nhiên là chính xác rồi.
Đây là một khu rừng nguyên sinh, bên trong tràn ngập rất nhiều nguy hiểm. Trong mấy ngày theo đuôi Phương Hạo Vân, bọn họ đã chịu khổ rất nhiều, từ lúc tiến vào rừng, Phương Hạo Vân đã chọn đường đi khó khăn, dọc đường đi ngoại trừ cọp sói hay trùng rắn độc ra, thì đầm lầy bụi gai cũng không thiếu.
Mười lăm người này, năm người trong đó đã bị cắn chết vì thú hoang, hai người không cẩn thận ngã xuống vách nói, hai người thì lọt vào đầm lầy, và còn một người thì bị rắn độc cắn chết không kịp chữa trị.
Những người còn lại đều là người giỏi trong những người giỏi, toàn bộ đều trải qua những khảo nghiệm về sinh tử mà sống sót. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Phương Hạo Vân cười lạnh : " Bây giờ tôi đưa các người đi gặp bạn, được không?"
Biểu tình của người dẫn đầu có vẻ ngưng lại, ánh mắt trở nên xâu thẳm, cười nhạt nói : "Phương Hạo Vân, cậu chưa chắc đã có thể giết được chúng tôi"
"Haha!"
Phương Hạo Vân cười khinh thường : "Anh bạn, anh rất hài hước... Tôi rất thích người hài hước, chỉ tiếc là tôi và anh không cùng lập trường, nếu các người là người của Long Hi Phượng, tôi còn có thể tha cho. Đáng tiếc các người đều là người của Mộc Nguyệt Dung, cho nên hôm nay các người phải chết..."
Người nọ nghe xong chỉ cười lạnh, hai tay run lên, và hai khẩu súng lục đã nằm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2974716/chuong-640.html