"Như thế nào?" Bạch An Viễn hứng thú hỏi.
Bạch Quý cười mờ ám : "Con đàn bà này không phải thích được chơi sao? Không phải là thích hàng nước ngoài sao... để cho nó đến Kim Bích Huy Hoàng tiếp khách đi, mỗi ngày cho tiếp khoảng mười thằng da đen ấy..."
Phương Hạo Vân âm thầm bật cười, Bạch Quý thoạt nhìn giống như thành thật, mà không ngờ lại nghĩ ra cái chủ ý này. Có điều nói đi thì cũng phải nói lại, với hành vi của Hứa Phượng, làm như vậy cũng không có quá đáng. Nếu chém bà ta một đao chết thì có lẽ quá dễ dàng cho bà ta.
Người đời làm nhiều chuyện ác, đến cuối cùng đều bắt nguồn từ lòng người, Phương Hạo Vân cảm thấy rằng xử phạt như vậy không đủ mạnh, không có lực uy hiếp.
Phương Hạo Vân cho rằng, phạm càng nhiều lỗi, thì cần phải chịu nhiều trừng phạt. Chỉ có như vậy mới có thể tạo hiệu quả răn đe.
Nói cách khác, Phương Hạo Vân cũng đồng ý với cách xử phạt Hứa Phượng này. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đương nhiên, làm cụ thể thế nào, thì phải xem Bạch An Viễn.
Hứa Phượng nghe thấy thế, sắc mặt lập tức tái lại, bà đúng là thích làm với người nước ngoài, chỉ là một ngày làm mười lần, và đều là người da đen, thì làm sao mà chống đỡ nổi.
Phỏng chửng là không quá vài ngày, sẽ bị chết tươi, hoặc là chết do cạn kiệt.
"An Viễn, em từng là người phụ nữ của anh, chẳng lẽ anh hy vọng em bị người khác đùa giỡn?' Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2974459/chuong-516.html