Người đàn bà nghe hỏi, liền ngừng lại một chút, tiếp đó là một tràng cười dâm đãng vang lên: "Em gái à, em ghen hả... ha ha, đúng là rất thú vị... hôm nay không thể khiến em bị thương, trong lòng chị đây quả thật không cam tâm..."
"Xem ra mục tiêu của cô đúng là Tuyết Nhi..." Sắc mặt Phương Hạo Vân lạnh lùng, tay chỉ vào người đàn bà hỏi: "Nếu tôi đoán không lầm, các người chắc là muốn gây tổn thương cho những người đàn bà bên cạnh tôi ?"
"Vậy thì đã sao ?"
Người đàn bà này dường như rất ngoan cố: "Đánh không lại người anh, tôi không có gì để nói, anh giết tôi đi ?"
"Cô cho rằng tôi không dám sao ?"
Phương Hạo Vân cười lạnh lùng, từ từ giương cánh tay phải lên, hình như hắn đã quyết định, phải giết người đàn bà này... trong ánh mắt của người đàn bà dường như có chút tuyệt vọng.
"Hạo Vân..." Hàn Tuyết Nhi vốn định khuyên Hạo Vân đừng giết người nữa, nhưng khi lời nói đến cửa miệng, cô vẫn không thốt ra được... chuyện của đàn ông, cô không muốn can thiệp vào quá nhiều, hơn nữa, hắn giết kẻ xấu... theo cô thì, người xấu sẽ không có nhân quyền.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên có một giọng nói phát ra trong không trung: "Dừng tay...!" Liền đó, một bóng đen xông đến, trên tay cầm một cây Thanh Phong kiếm, trực tiếp nhằm vào Hàn Tuyết Nhi.
Vây Ngụy cứu Triệu à ?
Phương Hạo Vân cười khinh miệt, dường như có ý muốn cho họ được toại nguyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2974210/chuong-391.html