Đinh Tuyết Nhu không trả lời ngay câu hỏi của Phương Hạo Vân mà ngẩng đầu lên nhìn ánh hoàng hôn, sắc mặt buồn rười rượi, trong lòng không biết đang nghĩ gì.
Phương Hạo Vân khẽ nhíu mày, nói tiếp: "Đinh tiểu thư có nhã hứng nhỉ, đứng đây ngắm cảnh hoàng hôn thiệt đó à? Nhưng tôi vẫn hy vọng cô trả lời câu hỏi của tôi đây."
"Hạo Vân, anh cũng cho rằng tôi không thể quay đầu lại sao?" Đinh Tuyết Nhu xoay đầu sang bên, đôi mắt xinh đẹp mở to nhìn thẳng vào Phương Hạo Vân hỏi.
Phương Hạo Vân cười phá lên, nói: "Cô phải trả lời câu hỏi của tôi trước chứ, phải biết phân biệt trước sau đúng không nào?"
"Tôi không trả lời câu hỏi của anh là vì câu hỏi đó không có ý nghĩa gì cả, anh là ân nhân của tôi, anh cảm thấy tôi sẽ đến phá đám sao?" Đinh Tuyết Nhu nghiêm túc nói: "Hạo Vân, rõ ràng là anh biết tôi thật lòng đến thăm, tại sao anh cứ làm ra vẻ cự tuyệt người khác chứ? Anh ghét tôi đến vậy ư? Hoặc là anh sợ tiếp xúc với tôi?"
Phương Hạo Vân bị câu hỏi này của Đinh Tuyết Nhu làm cứng họng, cô nói thẳng vào vấn đề mà câu hỏi đặt ra cũng rất xác đáng. Ngập ngừng giây lát, Phương Hạo Vân dửng dưng nói: "Tôi chỉ là không thích làm bạn với đại minh tinh như cô thôi, tôi không có gì phải sợ ai hết… Tôi muốn hỏi ngược lại cô một câu, tại sao cô lại có cảm giác ấy? Cô dựa vào gì mà nói tôi sợ tiếp xúc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2974085/chuong-329.html