Chương trước
Chương sau

- Tôi vô sỉ sao?

Phương Hạo Vân cười nhạt nói:

- Cô thấy tôi có giống một người cao thượng không? Hơn nữa chắc cô cũng hiểu nguyên tắc ngầm của giới giải trí chứ nhỉ? ... À, tôi có điều không hiểu, để có được cái danh đại minh tinh, không biết là cô đã để cho bao nhiêu người cưỡi nhỉ?

Chẳng biết sao, mỗi lần mắng Đinh Tuyết Nhu thì Phương Hạo Vân đều cảm thấy rất thống khoái. Chẳng lẽ Phương Hạo Vân vẫn còn ghi nặng thù xưa?

Đinh Tuyết Nhu nghe vậy , tức giận đến cả người phát run. Nguyên tắc ngầm của giới giải trí quả thật rất là hắc ám. Chỉ là Đinh Tuyết Nhu hoàn toàn không phải như vậy. Đinh Tuyết Nhu có được như ngày hôm nay quả thực đều là tự thân vận động.

- Anh... anh nói bậy, tôi là người trong sạch.

Đinh Tuyết Nhu bị bức đến sắp khóc, cô vội nhìn quanh xem có ai nghe lén không.

Hàn Tuyết Nhi bị Hàn phu nhân mắng một trận, trong lòng đầy ủy khuất liền muốn đến chỗ Phương Hạo Vân làm nũng. Mắt thấy đã sắp đến ban công chỗ Phương Hạo Vân đang đứng thì chứng kiến cảnh Đinh Tuyết Nhu đang trò chuyện cùng Phương Hạo Vân.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Hàn Tuyết Nhi âm thầm nhíu mày, dường như bọn họ đã quen nhau từ trước, mà còn là rất thân với nhau.

Chỉ là hoàn cảnh hiện tại hình như hai người xảy ra xung đột. Xem ra bộ dáng Đinh Tuyết Nhu sắp khóc đến nơi, chắc là do tên hỗn đãng Phương Hạo Vân gây ra.

Hàn Tuyết Nhi nhất thời buồn bực, cái tên Phương Hạo Vân này không có chuyện gì làm hay sao, cứ suốt ngày chọc ghẹo con gái nhà lành.

Nghĩ tới đây, Hàn Tuyết Nhi vội vàng chạy đến đứng giữa hai người, thấp giọng nói:

- Đinh tỷ tỷ, em muốn cùng chị chụp ảnh, ký tên, có được không ạ?

- Tuyết Nhi, sao em cứ một mực xin chữ ký hạng người như vậy? Em có biết một minh tinh cất giấu biết bao nhiêu bí mật dơ bẩn hay không. Thôi, em còn nhỏ, đi chỗ khác chơi, anh còn phải nói chuyện.

Phương Hạo Vân không ngừng nhục mạ Đinh Tuyết Nhu.

Sắc mặt Đinh Tuyết Nhu liền biến đổi không ngừng. Hai mắt không ngừng bắn ra tia sát ý. Đinh Tuyết Nhu hận không thể cắn chết cái tên hỗn đãng, bại hoại Phương Hạo Vân này.

- Nói bậy!

Hàn Tuyết Nhi tức giận, giơ nắm tay về phía Phương Hạo Vân khiêu khích:

- Anh Hạo Vân, anh nói bậy, em biết Đinh tỷ tỷ không phải hạng người như vậy... nếu anh còn nói bậy nữa là em không thèm để ý đến anh đâu.

Hàn Tuyết Nhi chu cái mỏ nhỏ nhắn lên nói. Hàn Tuyết Nhi không hề biết đến cái nguyên tắc ngầm dơ bẩn gì của giới giải trí, Hàn Tuyết Nhi chỉ biết chất giọng của Đinh Tuyết Nhu rất hay, có thể là rung động con tim bao nhiêu người. Đó là do thực lực của Đinh Tuyết Nhu chứ không phải do nguyên tắc chó má gì giúp đỡ cả.

- Em gái, nếu em đồng ý, vậy thì gọi chị bằng... chị Nhu Nhu đi?

Hàn Tuyết Nhi đến giải vây quá đúng lúc, Đinh Tuyết Nhu có chút cảm động cô bé này. Một tia suy nghĩ xẹt qua trong đầu, Đinh Tuyết Nhu liền muốn liên kết với Tuyết Nhi chống đối Phương Hạo Vân.

Phương Hạo Vân âm thầm cười khổ, hắn không ngờ mình cũng có lúc ngốc nghếch đến như thế, mắt thấy Đinh Tuyết Nhu bị ức hiếp làm cho Hàn Tuyết Nhi nhớ lại mối thù khi nãy, tự nhiên sẽ trở mặt với hắn.

Ngay khi Phương Hạo Vân muốn nói gì đó. Đột nhiên Kim gia lại xuất hiện. Kim gia cũng không thèm nhìn đến Phương Hạo Vân. Chỉ là từ từ đi đến trước mặt Đinh Tuyết Nhu, lễ phép nói:

- Đinh tiểu thư, tôi là quản lý của công ty giải trí Hoa Hải, từ hôm nay trở đi, chúng ta là bạn hợp tác.

Đinh Tuyết Nhu nghe vậy, lạnh lùng nhìn Kim gia một cái, nói:

- Tôi không hiểu ông đang nói cái gì?

- Có đúng vậy không?

Kim gia khẽ cười một tiếng, nói:

- Quản lý của cô là Vương tiểu thử, đã ký hợp đồng quản lý với công ty chúng tôi...

Đinh Tuyết Nhu nghe vậy, không thể kiềm chế được nữa, khuôn mặt liền trắng bệch, tức giận nói:

- Ông nói bậy...

- Chờ cô xem xong tờ hợp đồng này, sẽ biết là tôi có nói bậy hay không.

Nói xong, từ trong xấp tài liệu mang theo, Kim gia liền lục tìm tờ hợp đồng lịch sự đưa cho Đinh Tuyết Nhu.

Đinh Tuyết Nhu nhìn tờ hợp đồng vài lần, khuôn mặt của cô liền biến sắc. Không còn nghi ngờ gì nữa, lời của Kim gia là thật, chị Hà quả thật đã bán đứng Đinh Tuyết Nhu.

Trong lòng Đinh Tuyết Nhu dâng lên một cỗ cảm xúc khó hiểu vừa phẫn nộ cũng vừa khiếp sợ.

Đinh Tuyết Nhu thật sự không thể nào tưởng tượng được, chị Hà lại có thể làm ra loại chuyện như vậy. Cho đến nay, Đinh Tuyết Nhu đã xem Vương Hà là chị em ruột trong nhà, luôn luôn tôn trọng, luôn luôn tín nhiệm. Nhưng tại sao hôm nay lại...

- Tôi không tin chị Hà bán đứng tôi, chị Hà đâu...

Đinh Tuyết Nhu liền tức giận, xé nát tờ hợp đồng trong tay.

Kim gia nhàn nhạt cười:

- Không sao cả, đây chỉ là bản phụ. Tôi vẫn còn nắm bản chính trong tay. Đinh tiểu thư, cô yên tâm đi, chúng tôi sẽ không bạc đãi cô đâu. Công ty đã ra quyết định, rót vốn cho cô 100 nghìn USD, đến lúc đó chúng tôi nhất định sẽ bài trí người bảo hộ cho cô 24/24. Cô sẽ không phải chịu ủy khuất gì cả.

- Yên tâm, lần hợp tác này của chúng ta, song phương đều có lợi.

Kim gia vẻ mặt tươi cười đầy gian tà.

- Không có khả năng!

Đinh Tuyết Nhu liền kích động, nói:

- Là giả, hợp đồng này nhất định là giả... Chị Hà sẽ không bao giờ bán đứng tôi... Chị Hà đâu, tôi muốn gặp chị Hà hỏi rõ ràng.

Kim gia mỉm cười, nói:

- Đinh tiểu thư, Vương tiểu thư đối với chữ ký của cô vốn không xa lạ, chữ ký trong đấy cô cũng đã xem qua, đó có thể là giả sao. Tôi đến đây là để thông báo cho cô một tiếng về lần hợp tác của chúng ta.

Đinh Tuyết Nhu nhíu mày nói:

- Vọng tưởng, bất kể ông là ai, tôi cũng sẽ nói cho ông biết, tôi tuyệt đối không chấp nhận tờ hợp đồng này... Chị Hà đâu? Có phải ông đã bắt cóc chị Hà, sau đó bức cô ấy phải làm như vậy.

- Đinh tiểu thư, cô nói hơi quá rồi...

Sắc mặt Kim gia trầm xuống, chăm chú nói:

- Ăn có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói lung tung, Vương tiểu thư tự nguyện ký vào hợp đồng, cô ấy hoàn toàn tự do. Tôi nghĩ cô ấy hiện giờ đang trốn đâu đó trong đại điện theo dõi chúng ta...

- Anh Hạo Vân, sao anh không lên tiếng... anh không có biện pháp gì sao? Kim gia là người xấu...

Hàn Tuyết Nhi giống như bị ủy khuất, trong lòng kích động, vài lần kéo ống tay áo nhắc nhở Phương Hạo Vân. Nhưng tuyệt nhiên Phương Hạo Vân vẫn đứng xem náo nhiệt, không hề có ý can thiệp.

- Chị Nhu Nhu, em sẽ bảo vệ chị, em sẽ không để ai ức hiếp chị...

Mắt thấy Phương Hạo Vân không hề hành động, Hàn Tuyết Nhi nhất thời vọt tới, đứng giữa Đinh Tuyết Nhu và Kim gia, hai tay chống nạnh, nói:

- Muốn khi dễ chị Nhu Nhu sao? Hừ hừ... bước qua xác tôi đi rồi hãy nói.

Kim gia sắc mặt hơi đổi, vốn định nói vài câu, nhưng liền nhớ được, tiểu nha đầu này có giao tình sâu đậm với Phương Hạo Vân. Nếu Kim gia chọc đến Hàn Tuyết Nhi, sợ rằng khiến Phương Hạo Vân nổi giận.

Kế hoạch lần này của Tần Tử Kiếm, hoàn toàn là đánh trên người Vương Hà. Tần Tử Kiếm tính đông tính tây cũng không thể tính được rằng Đinh Tuyết Nhu có qua lại với Phương Hạo Vân. Nên dĩ nhiên sự có mặt của Phương Hạo Vân hoàn toàn là ngoài kế hoạch.

Trong khoảng thời gian này, trên dưới Tần gia đều tránh xung đột với Phương Hạo Vân. bọn họ cố nhịn qua khoảng thời gian này, chờ sát thủ tiêu diệt Phương Hạo Vân thì mọi việc không còn trở ngại nữa.

- Chị Nhu Nhu, đừng sợ, có em ở đây, cái tên xấu xa không dám khi dễ chị đâu.

Hàn Tuyết Nhi quyết định ra mặt cho Đinh Tuyết Nhu.

Kim gia âm thầm nhíu mày, từ trước tới nay Kim gia chưa từng bị một đứa con nít vuốt mặt như vậy, trong lòng vô cùng tức giận. Chỉ là Kim gia nghĩ cho đại cuộc, không dám có hành động hồ đồ. Nếu lần này phá hỏng chuyện tốt của Tần Tử Kiếm, Kim gia không dám nghĩ sẽ bị kết cục thê thảm như thế nào.

Đúng như lời Kim gia nói, Vương Hà từ trong đại điện, mắt hướng về bọn họ xem tình huống đang xảy ra. Vương Hà không có mặt mũi nào đối diện với Đinh Tuyết Nhu, vốn muốn đến nói với Đinh Tuyết Nhu vài lời, nhưng mà Vương Hà không có gan làm chuyện đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Xa xa nhìn Đinh Tuyết Nhu, Vương Hà thật sự đau khổ. Vương Hà có thể hiểu được cảm giác đó của Đinh Tuyết Nhu khi bị chị em bán đứng.

Nhưng mà Vương Hà đã không còn cách nào khác.

Chính xác mà nói, Vương Hà không có sự lựa chọn.

Nếu Vương Hà không làm như vậy, tính mạng của Vương Kim Bảo sẽ gặp nguy hiểm. Cha mẹ đã mất từ khi hai chị em còn nhỏ nên tình cảm giữa hai chị em rất sâu đậm. Hơn nữa, lúc Vương bá mẫu sắp chết, còn cầm tay Vương Hà dặn dò, nhất định phải dạy dỗ, chăm sóc Vương Kim Bảo bên người.

Đối với di nguyện của Vương bá mẫu, Vương Hà có thể làm trái sao?

- Nhu Nhu, xin lỗi, chị thật sự xin lỗi em... Khi Kim Bảo trở về. Chị sẽ dẫn nó đến giải thích với em...

Vương Hà áy náy không thôi.

- Tên xấu xa mau giao hợp đồng ra đây. Nếu không ông sẽ chết rất khó coi...

Hàn Tuyết Nhi nhìn Phương Hạo Vân một chút, đột nhiên này ra sáng kiến liền nói:

- Chị Nhu Nhu là người yêu anh Hạo Vân, ông dám khi dễ chị Nhu Nhu sao? Đúng thật là ông chê tuổi mình cao quá rồi phải không?

Lời này vừa nói ra, Kim gia trong lòng run lên không ngừng, len lén nhìn Phương Hạo Vân. Nếu lời nói cửa Hàn Tuyết Nhi là thật, thì rõ ràng đây là phiền phức lớn.

Phương Hạo Vân dường như không để ý đến lời nói của Hàn Tuyết Nhi, hắn làm ra bộ dáng không liên quan, tiếp tục xem náo nhiệt.

Hàn Tuyết Nhi buồn bực không thôi, có cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân tốt như vậy mà Phương Hạo Vân không biết nắm bắt. Chẳng biết hắn có còn phải là nam nhân không đây?

- Phương Hạo Vân, anh không phải là nam nhân. Có người khi dễ người phụ nữ của anh trước mặt mà anh có thể nhịn được sao?

Hàn Tuyết Nhi đột nhiên hét lớn một tiếng.

Kim gia hơi xao động, nghe khẩu khí của Hàn Tuyết Nhi, hình như Phương Hạo Vân cùng Đinh Tuyết Nhu quả thật có chút gian tình. Kim gia hơi do dự, hắn cảm thấy lần này không thể tự tiện quyết định được nữa. Nếu không, đến lúc đó xảy ra chuyện, Kim gia sẽ không thể giữ được mạng.

Đi tới một góc ban công, Kim gia liền gọi điện cho Tần Tử Kiếm thông báo tình hình cụ thể và xin chỉ thị.

Tần Tử Kiếm liền ra quyết định, công ty giải trí Hoa Hải bằng mọi giá phải có được Đinh Tuyết Nhu, bất kể mối quan hệ của Đinh Tuyết Nhu và Phương Hạo Vân có như thế nào đi chăng nữa. Dù sao bây giờ hợp đồng đã ký kết, Tần gia có gì phải sợ Phương Hạo Vân.

Tần Tử Kiếm hứa với Kim gia chắc như đinh đóng cột, hậu quả lần này Tần Tử Kiếm hoàn toàn gánh trách nhiệm.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Kim gia nở nụ cười âm hiểm:

- Đinh tiểu thư, tôi đã nói rõ sự tình với cô, tôi hy vọng cô sẽ không có hành động gì quá phận... mong rằng lần này chúng ta hợp tác vui vẻ.

- Chờ một chút!

Ngay lúc Kim gia chuẩn bị rời đi, Phương Hạo Vân liền gọi Kim gia lại, khóe miệng lộ ra một tia cười nhạt nói:

- Lão Kim, lời của Tuyết Nhi nói ông không nghe thấy sao? Đinh Tuyết Nhu là người phụ nữ của tôi. Ông dám trước mặt tôi khi dễ Tuyết Nhu, dường như ông không xem Phương Hạo Vân này vào mắt?

Kim gia hô hấp hơi khó khăn liền nói:

- Phương thiếu gia quá lời rồi. Chúng tôi cùng Đinh tiểu thư ký hợp đồng hợp tác là ăn, chứ nào dám khi dễ người phụ nữ của Phương thiếu gia.

- Đem bản chính giao ra đây, tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Nếu không...

Phương Hạo Vân ngừng lại một chút, sau đó vỗ vai Kim gia cười nói:

- Tôi biết, chuyện này hoàn toàn đều là chủ ý của Tần Tử Kiếm, nếu bây giờ ông quay đầu lại... vẫn còn kịp.

Kim gia khẽ run lên, chính xác mà nói Kim gia không dám đối đầu cùng Phương Hạo Vân. Người này thủ đoạn tàn ác, chính như em rể của Kim gia đã là một ví dụ điển hình.

Nhưng mà chuyện này lại do đích thân Tần Tử Kiếm giao phó, Kim gia không có khả năng phản bội Tần gia, cũng không dám chống lại an bài của Tần Tử Kiếm. Trực giác mách bảo cho Kim gia rằng Tần Tử Kiếm cũng không phải là hạng người dễ chọc.

- Phương Thiếu gia, nếu anh đã biết tôi chỉ là người làm việc cho chủ, thì hà tất gì phải làm khó tôi... anh hẳn nên đi tìm nhị thiếu gia nói chuyện.

Tại sát thủ không có đắc thủ trước, Kim gia cũng chỉ có thể là mang theo cái đuôi làm người.

Từ xa thấy Phương Hạo Vân ra mặt cho Đinh Tuyết Nhu, trong lòng Vương Hà có chút khẩn trương.

Đúng lúc này, Tần Tử Kiếm xuất hiện trước mặt Vương Hà, nhàn nhạt nói:

- Vương tiểu thư, trốn tránh không phải là biện pháp. Bây giờ nếu cô không ra tay, sợ rằng Phương Hạo Vân sẽ phá hủy kế hoạch của chúng ta, đến lúc đó... em trai cô sẽ phải chịu khổ rồi.

- Anh là ai?

Vương Hà đột nhiên quay đầu lại hung hăng nói:

- Sao anh lại biết chuyện này? ... À, tôi biết rồi, anh là chủ mưu của chuyện này?

- Quả nhiên có chút thông minh... Nhưng mà cô cũng không thể nói tôi như vậy được, bởi vì tôi chỉ là người cứu em trai cô ra khỏi tam giác vàng... còn Kim gia là hợp tác cùng tôi tiến hành kế hoạch lần này mà thôi.

Nói tới đây, Tần Tử Kiếm khinh thường nói:

- Một câu thôi, cô có muốn gặp lại em trai của cô hay không?

- Muốn, tôi xin anh... miễn cứu được em trai tôi, tôi nguyện nghe theo lời các anh sai bảo.

Vương Hà không ngừng cầu khẩn.

- Tôi không thích bộ dáng của cô bây giờ, cầu khẩn đối với tôi mà nói hoàn toàn là vô dụng. Thứ duy nhất tôi cần bây giờ chính là, ngăn cản Phương Hạo Vân phá hủy kế hoạch lần này. Nếu không... hết thảy mọi chuyện đều xem như chưa từng xảy ra.

Nói xong những lời này, Tần Tử Kiếm liền xoay người rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.