"Hạo Vân, có lẽ chúng ta đã làm lớn tiếng quá, gây ồn cho Mai Nhi?" Trương Mỹ Kỳ đỏ mặt nói một câu.
"Chị Mỹ Kỳ, vậy sau này chúng ta phải..."
Phương Hạo Vân đã vã mồ hôi. định nói gì đó, lại không ngờ có tiếng chuông điện thoại vọng ra từ phòng ngủ.
Cầm lấy chiếc điện thoại, Phương Hạo Vân chăm chú nhìn, là số điện thoại cũ của Kỳ. Sau khi nghe giọng vui vẻ của Kỳ liền vang lên:
"Hạo Vân, chút nữa anh đến nhà em một chuyến nhé..."
"Xảy ra chuyện gì rồi?"
Dường như Phương Hạo Vân không chú ý đến giọng điệu của Kỳ, còn ngây ngô hỏi một câu.
"Anh qua đây thì biết, dù gì thì cũng là tin tốt..." nói xong. Bạch Lãng Kỳ bèn cúp máy.
"Hạo Vân, Kỳ bảo em qua thì em cứ qua đi, nói không chừng là chuyện tốt đó?"
Trương Mỹ Kỳ đi vào phòng ngủ của Phương Hạo Vân, lấy bộ quần áo từ trong tủ áo của hắn ra, cứ như một người vợ hiền thục vậy, hầu hạ hắn mặc xong bộ quần áo.
Phương Hạo Vân thương tiếc mà hôn lên trán cô một cái. nói:
"Chị Mỹ Kỳ, chị thật tốt...!"
Được sự đánh giá của người đàn ông, đối với Trương Mỹ Kỳ mà nói, đó là vui không thể tả. Nếu không phải do cửa phòng ngủ vẫn để mở, cô nhất định sẽ đẩy người đàn ông ngã xuống giường dùng sự nhiệt tình của mình mà báo đáp hắn.(Đả tự: cứ tưởng là cưỡng râm hắn chứ)
Sau khi xong bữa sáng, Phương Hạo Vân gọi xe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2973888/chuong-236.html