Khóe môi Lăng Vân Giai nở một nụ cười khoái chí, nhủ thầm, mặc kệ người ta đưa ra lí do gì cũng được, mình cứ không thay đổi ý định, xem làm gì được nhau nào?
- Hạo Vân, nói ra đi, giữa chúng ta còn cần giấu giếm gì sao? Có gì cậu cứ nói thẳng ra không cần ngại.
Lăng Vân Giai quả nhiên là một tên mặt dày, người không biết chuyện nhìn vào còn tưởng hắn có quan hệ thân thiết với Phương Hạo Vân lắm chứ.
- Thôi, sau này có cơ hội mới nói cho anh biết, bây giờ không còn sớm nữa, tôi nghĩ tôi nên cáo từ rồi...
Phương Hạo Vân cố ý tạo không khí hồi hộp, đứng dậy cáo từ ra về.
Quả nhiên Phương Hạo Vân càng làm vậy trong lòng Lăng Vân Giai còn nôn nóng muốn biết lí do, nhưng dù sao hắn cũng biết kiềm chế cảm xúc, không hỏi dồn quá đáng, chỉ mỉm cười nói:
- Nếu đã vậy thì tôi không tiện giữ cậu lâu nữa, hôm khác tôi lại mời cậu uống cà phê, hy vọng chúng ta có thể làm bạn với nhau.
Dừng lại một lát, Lăng Vân Giai một lần nữa tỏ ra thành khẩn, nói:
- Hạo Vân, tôi thật lòng muốn tiến tới với chị Tuyết Di của cậu, hy vọng cậu có thể chuyển thành ý của tôi đến cô ấy.
Phương Hạo Vân khẽ nhíu mày, người này dai như đĩa đói, khó đối phó lắm đây.
- Ha ha, Lăng tiên sinh cứ yên tâm, ý tốt của anh tôi nhất định sẽ nói lại với chị Tuyết Di, có điều... con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kiem-trong-sinh/2973864/chuong-223.html